Trình Quải từ nơi phân phối hàng về bãi tập kết hàng, nhìn thấy Đỗ Ngọc Phân đứng dựa vào xe nói chuyện với Đại Ngưu thì chạy tới hỏi: “Chị Đỗ, có xuất hàng nữa không?”
“Nếu chưa có động tĩnh gì thì cứ xuất.” Đỗ Ngọc Phân lạnh nhạt đáp, lòng cô có vương vấn, người ngoài không biết.
“Tiếc thật, một két kiếm được có 5 hào, tính thêm xăng dầu nhân công thì chúng ta lỗ rồi.” Đại Ngưu yếu ớt nói, mắt liếc Đỗ Ngọc Phân, không hiểu được cách bán hàng lỗ vốn này, nhìn hàng kéo đi từng xe một mà xót xa, đang giữa mùa hè, thứ này đâu lo không bán được: “Chị Đỗ, tôi hỏi chị đấy! Hay chúng ta bán từ từ thôi, tiếc lắm, mua về có dễ đâu, không thể bán lỗ.”
“Cậu xong chưa hả? Nói tới 800 lần rồi.” Đỗ Ngọc Phân không nhịn được mắng Đại Ngưu, bực tức giáo huấn: “Đại Ngưu, cậu không muốn Soái Lãng ra à? Chỉ biết nghĩ tới tiền của mình.”
“Có sao đâu, nó vào thường xuyên mà bọn tôi hồi nhỏ xảy ra chuyện đều là nó vào đồn gánh tội.” Đại Ngưu tiết lộ.
Đỗ Ngọc Phân ngẩn ra: “Vì sao chỉ có cậu ấy vào?”
“Không phải chỉ có cậu ấy, chúng tôi bị tóm tại trận cũng vào. Chỉ là lúc khác mới đổ cho nó, vì nó da thô thịt dày chịu đòn tốt, cha nó lại là cảnh sát đánh nó thường xuyên luyện ra.” Đại Ngưu vô tư nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT