Do bị đám thôn dân nhận ra, Tần Nhiễm và Diệp Dục Dân không dám ở gần đồn công an nữa, họ lái xe tránh đồn công an một quãng. Thế nhưng thời gian dài không có điện thoại của Lưu Thanh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, họ không sao phán đoán được, đã ai vào nơi này đâu mà biết. Cả người nghĩ ra chủ ý này là phó tổng Diêm cũng không hiểu nổi dụng ý của Soái Lãng, không biết y định giở trò gì, nhưng ông ta không dám tự tin có thể cầm chân được y nữa.
Lại qua một lúc nữa, thêm hai xe của phân cục cảnh sát tới nơi, Lâm Bằng Phi mừng thầm, đây là kết quả cục trưởng Trần coi trọng cao độ, ở chuyện này cục trưởng Trần cho thể diện không nhỏ. Dưới áp lực mạnh mẽ của cảnh sát, dù có một sơ hở nhỏ nhất, cũng đủ vĩnh viễn đá Soái Lãng khỏi cuộc chơi rồi.
8 giờ 45 phút, sau khi Soái Lãng vào đúng một tiếng, nhóm người Phi Bằng rốt cuộc nhận được tin tức, phòng quan hệ xã hội của công ty đã hiệp thương với ĐTH và tòa báo, tạm thời áp tin tức liên quan tiêu thụ hàng giả bị du khách tấn công, cái giá chắc chắn không hề nhỏ, mười mấy vạn tiền mua quảng cáo là khó tránh khỏi.
Tổn thất này Phi Bằng gánh được, nhưng chỉ vì một thị trường nho nhỏ này thì lại là cái giá quá lớn rồi.
9 giờ 15 phút, điện thoại của Diệp Dục Dân, Tần Nhiễm, Lâm Bằng Phi, phó tổng Diêm đồng loạt reo lên.
Diệp Dục Dân vừa bắt mày, bên kia điện thoại có người tức tối chất vấn: “Chủ quản Diệp, sao lại có người bán đố uống số lượng lớn trong khu vực của tôi, đúng, là Cocacola, Sprite và Hồi Nguyên, ở chợ đêm Tây Nhai, bán được một lúc lâu rồi …”
“Không thể nào, nhà bán buôn của công ty có hợp đồng mà, cậu nhìn rõ chứ, nhiều không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play