Đang nói chuyện thì Lưu Thanh có điện thoại, sắc mặt phấn chấn hơn hẳn, đây đúng là cơn mưa đúng lúc: “Đồn trưởng Bạch, nếu có ghi hình ở hiện trường thì anh nhận ra ai làm không?”
“Không thành vấn đề.” Đồn trưởng Bạch gật đầu ngay, ngờ vực: “Mà, có cả ghi hình à? Đâu ra?”
“Tất nhiên là nhân viên của Phi Bằng rồi, người ta là công ty lớn mà, sao thiếu chuẩn bị được. Có ghi hình, chúng ta có mục tiêu triệu tập rồi, lát nữa nhờ anh đấy.” Lưu Thanh cười ha hả.
Nhưng đồn trưởng Bạch bĩu môi, giờ thì không cần biết Phi Bằng có phải người bị hại không, chắc chắn chẳng phải thứ tử tế gì, ông ta sống đủ lâu nhìn thấu rồi.
Đầu đường cách đồn công an khu phong cảnh 2km, Tần Nhiễm và Diệp Dục Dân đợi ở đó, chủ yếu là lấy bút ghi hình các nơi gom lại, có thứ này, biết đâu có cơ xoay chuyển, cách dễ nhất là bắt giam đám người kia một tuần, đợi ra rồi cũng là cảnh còn người mất.
Người cuối cùng đưa bút ghi hình tới là ở khu Mai Viên, cô gái buộc tóc đuôi ngựa khi đưa cho Tần Nhiễn thì khuôn mặt vẫn còn sợ hãi, hỏi sơ qua chuyện xảy ra, nghe là chó phá quán thì cả Tần Nhiễm có cảm giác không nói lên lời, an ủi vài câu. Cô gái kia trước khi đi còn vô ý nói một câu: “Trợ lý Tần, ĐTH tới rồi đấy, vừa xong còn chặn xe chúng tôi hỏi chuyện xảy ra hôm nay.”
“Cái gì, ở đâu?” Tần Nhiễm giật mình, đúng là chuyện tốt chưa ra khỏi cửa, chuyện xấu đã đi ngàn dặm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play