Gần như cùng lúc đám Soái Lãng đang dáo dác thì Diệp Dục Dân nhận được điện thoại gọi về của 14 sạp hàng, xem thời gian là 8 giờ kém 15, hưng phấn rời phòng thị trường, tới tầng thượng khẽ gõ cửa phòng tổng giám đốc.
“Vào đi.” Lâm Bằng Phi đang thương lượng với Tần Nhiễm, nhìn Diệp Dục Dân đi vào, cười hỏi: “Tới nơi rồi chứ?”
“Tới rồi ạ, đang liên hệ xung quanh ga tàu, đến mai đặt 19 điểm tiêu thụ trực tiếp không khó.” Diệp Dục Dân phấn chấn nói.
“Rất tốt, nói với người ở hiện trường mở to mắt ra nhìn, có người tới làm loạn thì báo cáo ngay. Duy trì vài ngày, đuổi bọn chúng đi rồi khôi phục nguyên trạng, chúng ta không cần tham số tiền bán lẻ, nhưng phải để cho đám hộ kinh doanh ở đó hiểu, chỉ có theo Phi Bằng mới kiếm được tiền thôi ... Nắm rõ chưa? “ Lâm Bằng Phi thoải mái nói, ông ta chẳng sợ cạnh tranh, chỉ cần nắm Cocacola trong tay, căn bản chẳng lo không bán được, vậy gì phải sợ ai, thậm chí cạnh tranh cũng có một phần lạc thú, chỉ có điều đám Soái Lãng khiến ông ta thấy đe dọa, cần chặn đứng không cho y phát triển thêm nữa.
“Lỡ, lỡ bọn chúng làm bừa thì sao?” Diệp Dục Dân ngần ngại hỏi, dù thế nào mấy lần bị vả mặt rồi, có chút chột dạ, chuyện này hôm nay là do mấy ngày trước cùng nhà buôn mật mưu, kênh tiêu thụ, toàn bộ thu nhập thuộc về kênh tiêu thụ tham gia, vừa có công ty ủng hộ, lại kiếm được tiền, tội gì không làm? Điều lo lắng duy nhất là có kẻ phá hoại thôi.
Điều này Lâm Bằng Phi suy nghĩ tới rồi: “Y mà dám dùng bạo lực nói chuyện, vậy tiếp theo thì không phải chúng ta nói chuyện với y đâu.”
Í, thú vị đấy, Diệp Dục Dân từ trong thần sắc tổng giám đốc Lâm nhận ra điều gì đó, đúng rồi, công ty có quan hệ không tệ với phân cục công an, trước kia không dùng tới là vì người ta chưa vượt giới hạn, nếu đi quá giới hạn rồi, có khi càng dễ ấy chứ ... Nghĩ tới đó càng cao hứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT