Một ngày trôi qua.
Lại nửa ngày nữa trôi qua.
Khu phong cảnh và ga tàu vẫn nắm chắc trong tay Soái Lãng, tất cả là nhờ số hàng tích góp được, hóa giải cấp bách trước mắt. Mỗi ngày Phi Bằng đều phái người tới lấy hàng mẫu, chụp ảnh lưu trữ, tra ngược nguồn hàng, xác thực được là hàng Chính Nùng đưa ra thị trường mấy ngày trước.
Cũng xác thực suy đoán của đám chủ quản Phi Bằng, đến ngày thứ ba rõ ràng phân ngạch thị trường của hàng Chính Nùng còn 1/6, đó là dấu hiệu của nguồn hàng thiếu hụt.
Thế mạnh yếu ra sao, không phải người trong cuộc không rõ chi tiết, giới kinh doanh giải khát chỉ biết say sưa bàn tán chuyện Phi Bằng bị một đám người trẻ tuổi cướp mất thị trường, xem ra Lý Bằng Phi sắp hết thời rồi, Phi Bằng chẳng phải mạnh như họ tưởng.
Có điều lời đồn và sự thật ít nhiều có sai lệch, nhất là sau khi Đỗ Ngọc Phân từ chức, nhiều người càng muốn tin rằng đây là chuyện có dự mưu, cô muốn tự lập. Trước kia có câu, dậy đồ đệ tốt, sư phụ chết đói, giờ bồi dưỡng được nhân viên tốt, hại chết ông chủ, không biết ai cố ý tung tin đồn đổi trắng thay đen như vậy.
Còn chuyện gây xôn xao nữa, từ báo tối và cổng thông tin mạng tiết lộ, rất thú hút chú ý, đó là Cty Giải khát Phi Bằng bỏ ra mức lương 100 vạn/ năm, chiêu mộ giám đốc marketing. Còn số này nếu ở khu vực Kinh -Thượng - Quảng thì chẳng dọa nổi ai, nhưng ở Trung Châu thì vẫn rất oanh động, mức lương này đủ khiến người tham vọng trong nghề máu sôi sùng sục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT