“Xì, ý thức tiểu nông, đúng là chưa bao giờ thấy tiền mà, mới có vậy thôi mà đã hài lòng sao?”
Đỗ Ngọc Phân giáo dục: “Một chiêu mới, ăn tận trời, một chiêu chuẩn, kiếm đầy túi. Cái ngành đồ uống này, tỉ lệ lợi nhuận nhìn thì cực mỏng, nhưng mỏng mấy không cưỡng lại được lượng lớn, chưa nói Phi Bằng một năm kiếm bao nhiêu, riêng một công ty đại lý nhỏ, gặp năm thuận lợi, chỉ thuê một cái kho thôi cũng kiếm mười mấy thậm chí mấy chục vạn.”
“Chính Nùng không ra làm sao cả, mỗi năm vẫn có lợi nhuận thuần từ 200 - 300 vạn. Cậu biết người ta kiếm tiền thế nào không? Ngồi trong văn phòng máy lạnh, gọi điện thoại chỉ huy, thế là tiền về túi rồi, các cậu vẫn còn ở giai đoạn sơ cấp nhất, vậy mà đã thỏa mãn rồi sao? Tôi còn đang trông cậy vào các cậu để làm việc lớn đấy.”
“Sao thỏa mãn được, ai lại đi chê tiền chứ, nếu có thể kiếm được tiền, tôi tuyệt đối không ngần ngại.” Soái Lãng từ lúc tiếp nhận vụ làm ăn này từ tay Lão Bì kỳ thực vẫn đang không ngừng học tập, không biết là do hợp nghề hay là do có cơ sở lăn lộn vài năm, y tiến bộ rất nhanh: “Để tôi xem thật kỹ, xem quán nhà ai có thể nhảy vào cướp ... À không cái này nên gọi là khai thác thị trường nhỉ?”
“Đúng rồi đấy.” Đỗ Ngọc Phân đáp lại, nhìn Soái Lãng không giống nói đùa chút nào cả, ngay cả mấy kiến thức cơ bản nhất cũng không nắm rõ, nói y thắng là nhờ mấy chiêu hiểm khác người cũng đúng, nhưng phải người trong cuộc mới thấy được y điều binh khiển tướng, tận dụng ưu thế nhỏ nhất đánh thắng người khổng lồ thế nào, đó là sách lược hẳn hoi.
Có điều nói tới sách lược, Soái Lãng lại không có đủ ý thức của tướng chỉ huy, vẫn lấy thân làm lính chạy hì hục khắp nơi, vất vả kiếm từng xu, vui vẻ vì vài đồng xu lẻ đó.
Đỗ Ngọc Phân khéo léo ám thị: “Đối với tổng giám đốc Lý của chúng tôi, cậu cũng phải đề phòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT