Đỗ Ngọc Phân nhìn chằm chằm y, đánh giá mức độ nguy hiểm trong việc này, trước khi Soái Lãng ra khỏi đình, thở hắt ra: “Tôi đồng ý.”
“Sao không nói sớm, sớm muộn gì chị chẳng đồng ý.” Soái Lãng không ngạc nhiên, chuyện gì đến sẽ phải đến thôi.
Thỏa thuận xong, Đỗ Ngọc Phân liền có cảm giác mắc lừa và bị trêu chọc, cô làm nghề này nhiều năm, từ khách hàng tới nhà buôn, đủ mọi loại người, cô đều tiếp xúc, chưa bao giờ thấy mệt như hôm nay, đưa tay đỡ trán, có chút không thoải mái: “Tôi đem mọi thứ của mình đặt cược lên người cậu rồi đấy, nếu tôi đặt cược sai, có lẽ phải quay về làm nhân viên tiêu thụ mất ... Cậu chắc được mấy phần?”
“Trước khi làm thì một phần cũng không có, chuyện thành do làm mà ra, chứ không phải là nói, tôi nói chắc cà 10 phần chị cũng đâu bớt lo ... Phải rồi chị Đỗ, mai chị điều cho tôi vài người, tôi thiếu người quá.” Soái Lãng bắt đầu được thể lấn tới: “Không nhiều đâu 10 người là được.”
“Hả, tôi cung cấp hàng không lấy tiền trước rồi, giờ phải cung cấp cả người à? Tiền lương ai trả?”
“Đương nhiên là chị, họ tiếp thị hàng cho bên chị, chị không trả thì ai? Tốt nhất chị cũng đích thân làm luôn đi, không phải chị không yên tâm à, vừa vặn bảo vệ khoản đầu tư của chị ...” Soái Lãng cười lấy lòng.
“À quên đấy, tôi cho chị một đảm bảo lớn nhất, khi thanh toán tiền hàng, chị có thể phái người đi cùng người của tôi kết toán. Thực ra chị lo thừa, tôi lười đi đếm số tiền đó, lỡ chẳng may thu đồng tiền giả, tôi còn phải đền chị, giờ có người của chị ở đó xác nhận tiền giả, tôi khỏi đền ... Sao, chị đồng ý không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play