Trong tiếng còi hú dài, tiếng máy móc sầm sập, lẫn lộn vào đó tiếng người ồn ào, nào là tiếng loa thông báo, tiếng người gọi nhau, tiếng nhân viên nhà ga chỉ huy, cười cười nói nói, kể cả nhiệt độ có cao cũng không làm nơi này có gì thay đổi. Ga tàu hỏa Trung Châu quanh năm suốt tháng luôn luôn huyên náo hỗn loạn như thế đấy.
“Tránh đường ... Tránh đường ... Nói anh đấy, không nhìn thấy xe hành lý à?”
Trên sân ga, một nam tử trán lổi cả cục, mắt to như đèn, mày như mỏ chim, mặc đồng phục đường sắt, đứng ở sân ga trung tâm quát hành khách. Mọi người vội vàng né tránh, có người khó chịu, nhưng thấy hắn tướng tá dữ dằn đành thôi, bên cạnh người đó là xe hành lý nhỏ chạy điện, nhưng bên trên không phải hành lý mà là từng két đồ uống, người lái xe không biết là ai nhưng người bên cạnh vịn vào lan can xe là Soái Lãng.
“Này, lãnh đạo của các cậu oai nhỉ?” Soái Lãng nhìn Đại Ngưu vung tay quát tháo mở đường, ngông nghênh như sân sau nhà mình, cố ý hỏi chàng trai lái xe hành lý.
“Đương nhiên, Ngưu đại ca của chúng tôi ngầu lắm, anh ấy có thể quản một nửa số chuyện mà giám đốc ga cũng chẳng làm nổi mà.” Chàng trai tự hào nói.
Bọn họ đang nói tới Đại Ngưu, tên thật của hắn là Ngưu Tất Cường, một trong những tên bạn nối khố của Soái Lãng, tốt nghiệp cao trung xong, học hành quá bết bát quá, không muốn học lên nữa, lấy thân phận con cháu trong ngành vào công nhân vận chuyển đường sắt, giờ đã có bảy năm trong nghề lên tới vị trí đội trưởng đội công nhân vận chuyển rồi.
Chớ xem thường vị đại ca công nhân này, đặc biệt là công nhân đường sắt, lại còn là tuyến đường sắt then chốt lưu lượng hàng ngày lên tới hàng vạn tấn hàng, không chỉ năng lực và cả quyền lực không nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT