Trời làm phòng, lấy lầu làm nhà, màn đêm như tấm màn, Soái Lãng nằm ngửa trên sân thượng hạnh phúc ôm lấy Phương Hủy Đình, ngất ngây trong nụ hôn ngọt ngào.
Có lẽ đúng như phán đoán của Soái Lãng trước đó, đây là cô gái rất chủ động, rất khó thỏa mãn, chỉ hôn thôi mà cũng có thể hôn lâu như thế.
Phương Hủy Đình vẫn cưỡi trên người Soái Lãng, lúc thì hôn phớt lên môi, lúc lại tìm lưỡi y ngấu nghiến một hồi, khi lại nghịch ngợm hôn lên gò má bị tát sưng lên của Soái Lãng. Hai người không ai muốn nói gì cả, cũng không có thêm động tác nào, có lẽ ở thời gian và địa điểm không thích hợp ấy, một nụ hôn là đủ.
Thời gian như dừng lại vì nụ hôn của hai người.
Tất nhiên là thời gian không dừng lại, một tiếng động phá vỡ yên tĩnh.
Hai người đang say đắm tìm kiếm cảm xúc dừng lại toàn bộ động tác, tiếp theo đó là uỳnh một tiếng, giống vật nặng rơi xuống, từ tòa nhà B16 truyền ra. Phương Hủy Đình kinh hoàng bỏ lại Soái Lãng, đứng dậy tới lan can, hét lên tiếng nho nhỏ.
Soái Lãng cũng bò ngay dậy, vừa kéo ống nhòm cũng kêu lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play