Mỳ vẫn thế, thịt bò vẫn thế, nhưng người đã không phải là người cũ nữa, quay lại chốn cũ, Soái Lãng không khỏi nhớ lại tình cảnh ngày hôm đó, cho dù vì một nụ hôn ướt át mà phải trả bằng cái giá quá đắt ngày hôm nay, y vẫn không thể hận được nữ nhân lừa đảo đó. Giống như rất nhiều nam nhân cam tâm tình nguyện chết dưới váy đỏ mà không oán không hận, dù bị lừa, bị trêu đùa, vẫn hùng hồn nói một câu "Anh hùng khó qua ải mỹ nhân" để an ủi mình.
Không sai, Soái Lãng lúc này đang dùng câu nói đó an ủi mình, y đương nhiên có thể nói nhiều hơn, chi tiết hơn về vụ án, nói về phân tích tình huống khi đó của y, nói về tên cảnh sát giả, nói về đồng bọn của bọn chúng đánh tráo túi thế nào, rất rất nhiều chi tiết hữu ích.
Chỉ có điều Soái Lãng không dại gì mà nói ra, vì nói chẳng ích lợi gì, có khi gây thêm phiền toái, huống hồ thái độ hai cảnh sát này với y chẳng ra làm sao, trong lòng luôn rình rập bới móc sơ hở của y kìa, dại gì mà nói nhiều, dại gì giúp họ lập công.
Cứ ăn luôn mồm, ăn từng miếng lớn, thịt bò thái lát mỏng gắp cả tảng nhai, nếu như nói ăn là phát tiết thì lúc này Soái Lãng đang bị điên, Mộc Đường Duy còn chưa động đũa thì bát thịt bò của y đã thấy đáy rồi.
“Ăn thôi chị Phương, tôi lấy thêm suất nữa ...”
Mộc Đường Duy gọi phục vụ đưa tiền lấy thêm một suất, khuyên một câu Phương Hủy Đình mới đụng đũa, trong lòng hắn cũng khó nuốt, lại một ngày uổng công vô ích nữa, tưởng có manh mối trọng đại rồi, cuối cùng chẳng đi tới đâu ...
Thịt bò lại đưa lên, Soái Lãng chẳng khách khí gắp một miếng lớn cho vào miệng, tên nam cảnh sát kia mất hẳn tinh thần rồi, ăn còn chậm hơn cả nữ cảnh sát, nãy giờ y ăn uống thô tục bất nhã như vậy, tạo điều kiện như vậy mà hắn chẳng cà khịa tiếng nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play