Ngồi trong văn phòng máy lạnh hiện đại sáng sủa, nghe cô gái kia giới thiệu sơ qua chính sách của công ty, cơ bản giống tiếp tân mới, Soái Lãng đưa hồ sơ lên, rất khiêm tốn, cũng rất đề phòng, nói trước: “Tôi vừa vặn thỏa mãn điều kiện, hơn nữa là miễn cưỡng đủ, chỉ mang tâm thái thử xem sao thôi.”
“Không sao, anh cứ yên tâm, bản thân nhu cầu nhân tài là đa dạng hóa.” Cô gái nói chuyện rất dễ nghe, vừa lật xem hồ sơ Soái Lãng vừa hỏi, không để y ngồi đó cảm giác bị lạnh nhạt: “Ngoại ngữ thứ hai của anh là gì?”
“Không, tôi không học ngoại ngữ thứ hai, chỉ có tiếng Anh đại học.” Soái Lãng hơi căng thẳng, đây là nỗi đau vĩnh viễn của y, kỳ thực rất hối hận năm xưa không học tiếng Nhật, chí ít giờ xem phim không cần nhìn mặt mà đoán nội dung nữa.
“Ồ, không sao … Thế sở trường của anh là gì?”
“Sở trường gì cơ?”
“Ví như piano này, vilolin này, hoặc bất kỳ loại nhạc khí nào.” Cô gái nhả chữ cực chuẩn, nghe rất thích, nhất là mấy từ tiếng Anh nghe khác hẳn.
“Tôi không biết mấy thứ đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT