“Chẳng thế nào cả.”
Ai ngờ đối phương nói rất cảm động, Soái Lãng từ chối với giọng nhạt nhẽo: “ Cút sang bên, đến cha ruột tôi mà tôi còn chưa từng chăm sóc, anh bảo tôi đi chăm sóc cho thầy cha nát nào đó, nằm mơ đi.”
“Hả? cậu nói gì?” Hoàng Hiểu tức giận, thấy Soái Lãng lại đi, đuổi theo chặn đường, bộ dạng đừng có thấy nể mặt là làm tới: “Cậu nói thế mà được à? Cha ruột làm sao bằng thầy cha? Nhìn cậu chả ra gì, cha cậu cũng chẳng ra gì nốt, thầy cha thì khác, theo thầy cha có tiền, chúng tôi đều muốn theo thầy cha, thầy cha không chịu.”
“Cha tôi làm sao?” Soái Lãng cũng bị câu này làm nóng máu, đẩy Hoàng Hiểu một cái.
Hoàng Hiểu trước giờ coi thường Soái Lãng, chẳng qua là thằng nhóc con có chút tinh ranh khéo miệng, sao so được với người từng trải bọn họ, thách thức: “Còn sao, cũng là loại chả ra gì chứ sao!”
Chát! Soái Lãng vung tay tát luôn, Hoàng Hiểu nổi khùng xông vào đấm trả, không ngờ vừa đấm một phát, Soái Lãng nhẹ nhàng tóm cổ tay, bẻ ngược ra sau lưng. Hoàng Hiểu toát mồ hôi lạnh vội vàng cầu xin, Soái Lãng hừ một cái đá đít hắn ngã nhào về phía trước: “Nhìn rõ chưa, cha tôi dạy đấy, biết cha tôi làm gì không? Làm cảnh sát, chuyên bắt bọn lừa đảo như anh.”
Hoàng Hiểu bị đau vẫn bật dậy, khuôn mặt khó coi càng méo mó: “Mẹ nó, nói ai lừa đảo, số rượu giả của Lão Tỏa không phải mày bán đi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT