Qua Chiến Kỳ đặt dao dĩa xuống, lau miệng rồi trả lời: “Đó là ưu điểm của thương nhân, làm gì cũng tính toán chặt chẽ, càng chặt chẽ lại càng thiếu đi kích thích. Có phải trong mắt em, banh buồn chán lắm không?”
An Gia Lộ thừa nhận: “Đúng là có một chút, những thứ anh nói, em không hiểu mấy, anh rất ưu tú, nhưng em nói thật, em chưa từng nghĩ tới cuộc sống làm vợ một phú ông... cảm giác rất cô độc buồn chán.”
“Vậy em muốn cuộc sống thế nào?” Qua Chiến Kỳ rót thêm rượu cho cô.
“Em...” An Gia Lộ nghĩ tới lý tưởng thời đi học đã xa dần, cuộc sống bình đạm đều đặn đang mài mòn tinh thần của cô, mấy năm qua đơn thuần là tồn tại, chẳng còn mấy thứ khiến cô hứng thú nữa, ánh mắt hoang mang: “Em không biết.”
“Kỳ thực anh cũng vậy, từ huyện thành nhỏ lên đô thị lớn, bao năm không xu dính túi, khi đó luôn mơ một ngày giàu lên, khi giàu lên rồi quay đầu nhìn lại, thấy mình mất đi quá nhiều... Nếu có một điều ước, anh ước làm lại từ đầu...” Qua Chiến Kỳ giọng thâm trầm u uất.
“Hình như em cũng thế.” An Gia Lộ bị ánh mắt của hắn làm xúc động, bất giác tìm thấy sự đồng cảm của hai người: “Nếu có thể quay lại, vài năm thôi, mọi chuyện nhất định rất khác, em sẽ mạnh mẽ hơn … tiếc là không quay lại được nữa.”
Khoảng cách như gần như xa của hai người kéo gần hơn rất nhiều, Qua Chiến Kỳ thêm vài phần tự tin, quả nhiên ở hoàn cảnh xa lạ, làm nữ nhân cảm thấy yếu đuối hơn, cộng thêm đề tài thích hợp, một chút đồng cảm, nam nhân bấc giác trở thành đáng tin cậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT