Nửa tiếng sau Dư Tội tới bệnh viện, tới phòng giám sát đặc biệt, đưa phù hiệu ra rồi vào trong, bệnh nhân khôi phục rất tốt, giờ gặp mặt không cần xin phép bác sĩ nữa.
“Tôi biết anh.” Tất Phúc Sinh nhìn Dư Tội, ánh mắt hung tợn như kẻ thù gặp mặt.
“Sao tôi không nhớ nhỉ, chúng ta chưa tiếp xúc mà, anh không ở địa bàn của tôi? Dư Tội ngạc nhiên, không nhớ nghi phạm nào mình từng tiếp xúc có người này.
“Rất lâu trước kia tôi nghe nói có tên cảnh sát bẩn bắt cóc Mã gia, khiến Mã gia phải vào trong nửa năm mới ra được, tên cảnh sát đó chính là anh.” Tất Phúc Sinh rít qua kẽ răng.
“À, Mã Cương Lô, đúng là tôi đấy.” Dư Tội mỉm cười, thế giới này đúng là nhỏ quá: “Tôi cũng nghe nói tới một hán tử trưởng nghĩa, dẫn dắt đám anh em nghèo kiếm sống ở Đại Nguyên, vung tay một cái là cả trăm anh em đi theo, hình như là anh.”
Ánh mắt Tất Phúc Sinh trở nên ảm đạm: “Giờ thì không phải nữa rồi.”
“Tôi cũng không còn là cảnh sát bẩn nữa, có hứng thú trò chuyện không?” Đối phương khép mắt lại, có vẻ không muốn nói chuyện, Dư Tội tới gần, nhỏ giọng nói vào tai hắn: “Trần Thụy Tường sai người chém anh đúng không, anh và hắn có mâu thuẫn, trước khi vụ án xảy ra, anh rời Đại Nguyên cũng vì hắn, hai người trở mặt hả? Anh cánh cứng rồi, ông chủ không chỉ huy được nữa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT