Câu này nói xong cả phòng im phăng phắc, sức công phá quá lớn rồi, không khác gì sấm nổ giữa trời quang, đám anh em bàng hoàng, từng cái mồm há hốc ra không khép lại nổi. Chuyện này mà cũng nói ra được à, trời ơi, hâm mộ chết người, anh em thèm khát đi hộp đêm một lần mà hắn sống luôn trong đó, lại còn có bạn gái từng trải kinh nghiệm trận mạc, chắc chắn là hưởng thụ đừng hỏi luôn. Lý Nhị Đông vốn cùng chí hướng Uông Thận Tu, lúc này thấy mình kém người anh em quá xa.
Hứa Bình Thu trầm mặc gật gù, bóp vai Uông Thận Tu: “Xưa nay tôi nhìn người khác không có thành kiến, dù là tội phạm hay là cô gái lỡ bước... Nghiêm khắc mà nói, họ là quần thể yếu thế trong xã hội, sự tồn tại của họ là do bản tính và nhu cầu con người, cùng hoàn cảnh xã hội gây ra, nếu chuyện này mà cũng coi là phạm sai lầm, thì chúng ta phạm sai lầm quá nhiều rồi.”
Oa, cả đám thầm hô tri kỷ, không biết lãnh đạo có thích nữ nhân Đảo quốc không? Thích thể loại nào, nữ sinh ngây thơ hay gái văn phòng dâm đãng …
Thử Tiêu mồm mấp máy truyền đạt tin tức, không ai để ý tới hắn, Uông Thận Tu lần nữa kính lễ, xúc động hít sâu một hơi: “Cám ơn xử trưởng Hứa.”
“Không cần cám ơn tôi, cán cân tự có trong lòng mỗi người, nặng nhẹ ra sao cậu phải hiểu.” Hứa Bình Thu tiếp tục, khen cả Tôn Nghệ, khen tới Hùng Kiếm Phi, khen tới hai tên này còn chẳng nhận ra mình tốt như thế.
Chẳng lẽ cảnh sát thiếu người, nên ai cũng hợp cách?
Không đúng còn Dư Tội, giờ mọi người mới để ý Hứa Bình Thu bỏ qua y khen người khác trước, chẳng lẽ bị loại rồi? Trong lúc ai nấy lo lắng thì Hứa Bình Thu hỏi: “Dư Tội, cậu làm gì, sao trong nhà không có nhiều tin tức về cậu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT