Hai người quay sang trách móc nhau, Bánh Đậu khi đó theo ước hẹn với Thử Tiêu, tìm kiếm hai ngày, không ngờ tìm thấy Lý Nhị Đông đang dán quảng cáo. Lý Nhị Đông mắng Bánh Đậu chỉ biết ăn không biết làm không có hắn dạy thì bị loại rồi.
      Hùng Kiếm Phi ngồi nghe mà thất thần, đường đường học viên trường cảnh sát đi dán quảng cáo cho gái gọi kiếm tiền nuôi thân, lại còn suốt ngày nhòm trước ngó sau, đúng là bi thương.
      Cãi nhau chán, Bánh Đậu trừng mắt với Dư Tội: “Hình như cậu cũng chẳng làm cái mẹ gì tốt đẹp, lại còn dọa bọn tôi.”
      “Khỏi phải nhìn tôi, tôi không quá kỳ vọng được chọn, nhưng tôi thấy khả năng Gấu Chó được chọn cao lắm, sau này làm việc gì không nên để anh ấy dính vào, cho nên chuyện hôm nay tôi không cho anh ấy tham gia... Còn các anh, nếu thực sự có vấn đề, cứ đổ lên tôi là được.” Dư Tội thực sự không ngại bị loại đuổi về quê, nên thoải mái nghĩa khí một lần: “Đó là chuyện tôi muốn nói với các anh, chưa kịp nói hết bị Lão Nhị nhảy vào mồm rồi. Chúng ta xuất thân đều kém người khác rồi, chỉ có mấy anh em với nhau, lại còn thích mâu thuẫn nữa à, đấy, nói hết rồi, đi ngủ đi, tiền tiêu tiết kiệm một chút.”
      Dư Tội ít tuổi xong y chững chạc, làm việc gì cũng có tính toán trước sau, rất đáng tin. Cái đoàn thể không ai chịu ai này đều ngầm công nhận y là thủ lĩnh, những lời vừa rồi làm ba người còn lại đều xấu hổ không thôi, căn phòng nhỏ chìm trong im lặng, Lý Nhị Đông đấm vai Hùng Kiếm Phi một cái coi như xí xóa.
      Bánh Đậu lòng rầu rầu: “Dư Nhi, cậu nói chúng ta còn hi vọng không?”
      “Còn hi vọng, nói thế nào thì chúng ta cũng không từ bỏ, đúng không?” Dư Tội cổ vũ, dù sao còn mười mấy ngày nữa, không biết còn chuyện gì nữa không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play