Giám đốc Trần tuy tuổi còn khá trẻ, nhưng làm nghề này lại đủ lâu, đã thấy hết thói đời ấm lạnh, nhìn kỹ tiểu soái ca, không nghĩ ra lý do chàng trai này nộp lên ví tiền cả vạn đô la HK như thế, ánh mắt nhìn Uông Thận Tu trở nên hết sức hứng thú: “Có thể nói cho tôi vì sao không? Kỳ thực tôi trông coi cậu không nghiêm, cậu muốn đi rất dễ, nói thật, nơi này chẳng ai coi cậu ra gì, chúng tôi chẳng tính toán chút tiền đó, muốn cậu ăn đòn cho nhớ thôi.”
Uông Thận Tu trả lời hết sức bình thản: “Không vì sao, khách boa thì tôi nhận, nếu khách mất đồ, tôi cầm thì không yên lòng.”
Không giống nói dối, giám đốc Trần vẫn bán tín bán nghi: “Thật thà ở nơi này không đáng một xu, cấp dưới của tôi có đủ loại, không có loại thật thà, nên đây không phải phẩm chất đáng khen đâu.”
“Nếu tôi nghèo chỉ còn ưu điểm này thì tôi không nỡ bán rẻ nó vì mấy vạn đồng đâu, giám đốc Trần, kỳ thực tôi chẳng nghĩ gì nhiều, đơn giản không phải của tôi thì tôi không lấy thôi.” Kỳ thực khi đó Uông Thận Tu sợ quá nên nộp lên, hắn đâu có biết nhân viên nơi này chẳng sạch sẽ, chỉ sợ khách vip nào đó mất đồ làm ầm lên thì mạng của mình xong, giờ biết rồi nếu xảy ra chuyện này lần nữa, chắc hắn không khách khí.
Chuyện này chẳng bị giám đốc Trần phát hiện, thấy anh chàng này khác người, đẹp trai, mồm ngọt, biết tiếng Anh, nhìn người chuẩn hơn kíp trưởng, hiếm có nhất là biết giữ mình, không lang chạ với mấy cô nương tịch mịch ở hộp đêm, chứ bằng vào cái mặt này, đám cô nương kia không bỏ qua.
“Đi tới phòng tài vụ nhận tiền thưởng, mai mặc đồng phục kíp trưởng tới quầy trước.” Giám đốc Trần trầm tư một lúc đề bạt, tưởng Uông Thận Tu phải vui mừng lắm, ai ngờ mặt cắt không ra máu vô cùng khiếp sợ: “Làm sao vậy hả?”
“Tôi, tôi không có CMT, giám đốc để người khác làm đi, tôi...” Uông Thận Tu lắp bắp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT