Cả đám châu đầu thì thầm, nhưng đa phần là hỏi nhau phải làm sao bây giờ? Qua nổi không? Hay là thương thảo để thêm điều kiện, ít nhiều cũng phải cho vài đồng dằn túi chứ? Hoặc là phải có chỗ dung thân. Với một đám người quen chấp hành mệnh lệnh mà nói, đúng là hoang mang tột độ.
      Hứa Bình Thu đợi một lúc lại ra hiệu cho mọi người im lặng: “Cho mọi người biết một tin nữa, năm nay trong tay tôi có ba mươi hạn ngạch tuyển dụng cho ban hình sự tỉnh, trừ đi một số hạn ngạch không thể không cấp cho người có quan hệ, còn chưa tới mười cái nữa thôi, tôi hi vọng các cậu bị đào thải một nửa, thế thì đơn giản cho tôi quá.”
      Quả đào quá lớn, đám học viên sáng mắt, lý tưởng được ở lại tỉnh thành gần hơn bao giờ hết, tất cả tha thiết nhìn Hứa Bình Thu như muốn nói, tôi làm được.
      Dư Tội ngửi thấy mùi âm mưu trong những lời này, đào thì chắc chắn là có rồi, nhưng cái giá thì chưa biết, lão già này lúc nào cũng sặc mùi mờ ám, khả nghi.
      Đồng thời cũng có một chút hưng phấn, chuyện này nằm ngoài bất kỳ dự liệu nào của y, sẽ rất là vui đây.
      “Đã tới giờ rồi, lên xe... Xe sẽ đưa các cậu tới một chỗ bất kỳ nào đó ở thành phố, nếu các cậu bị lạc đàn, vậy tự sinh tồn, nếu các cậu may mắn gặp nhau, tôi mong các cậu giúp đỡ lẫn nhau, bốn mươi ngày sau, tôi ở đây đợi mọi người, đương nhiên ai bị đào thải thì không gặp được tôi nữa. “Hứa Bình Thu xem thời gian, hô: “Xếp hàng, lên xe!”
      Một đám học viên mang đủ tâm tình đi lên xe, không ai có tâm trạng thảo luận, tâm trạng nặng nề lo âu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play