“Đâm chết, làm thành thịt.” Cẩu thiếu gia nghĩ ra kế đầu tiên.
“Không được, một hai người khó làm việc này, giết trâu đủ khó, vác thêm mấy trăm cân thịt làm sao không để lại dấu vết. Phủ quyết!” Dư Tội lắc đầu.
“Tròng dây vào kéo đi, em trộm chó toàn làm thế.”
“Thằng ngốc, trâu nó không chịu đi thì bao người mới kéo được.” Dư Tội lại vung tay đánh.
“Đừng đánh, đừng đánh, để em nghĩ xem... xỏ mũi trâu dắt đi, em nghe Thằng Ngốc nói trâu sợ nhất xuyên thừng vào mũi, bảo đi đâu nó đi đấy.” Lý Dật Phong vì đỡ vài cú đánh, vắt óc nghĩ cách.
“Có khả năng, nhưng không lớn, dắt trâu đi bộ mười mấy km mà không bị ai nhìn thấy rất khó xảy ra, chẳng may bị nhìn thấy là cả thôn đuổi.... Quan Âm Trang là nơi cách đường xã xa nhất, nơi đó cả cảnh sát mà họ còn dám đánh, nói gì bọn trộm trâu.” Vẫn cứ là phủ quyết, Dư Tội ngày càng thấy chuyện này quá tà môn.
“Nhưng mà nơi đó gần đường cấp hai, có hai ngọn núi thôi, leo qua là được, nếu đào hầm chỉ ba km...” Cẩu thiếu gia đang nói dở thì gặp ánh mắt bất thiện của Dư Tội, tự biết nói sai, ôm đầu: “Để em nghĩ thêm, đừng đánh!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play