Lần bổ nhiệm khẩn cấp này không đem lại biến hóa gì với Dư Tội, mặc dù không rành mấy chuyện tranh đấu, Dư Tội vẫn tự biết mình, dù có lệnh bằng công văn thật đấy, nhưng y chỉ chỉ huy ba người bạn học mà thôi, dám to gan điều động người khác xem. Mấy người anh em cũng tuổi trẻ khí thịnh, muốn làm thêm vụ chấn kinh đồng nghiệp, vì thế sau khi tỉ mỉ tìm kiếm cái nơi bị người ta lục soát vô số lần, một cuộc thảo luận nhiệt liệt về nghi phạm lại bắt đầu.
Đó là một tiểu viện độc lập, cái loại nhà kiểu này ở trong ngõ Thành Đông không ít, vì nơi này cách nội thành khá xa, tiền thuê không cao, Lâu Vũ Thần một mình thuê cả căn nhà, xong không còn gì mà trả nữa. Trước khi họ tới còn bị Duẫn Nam Phi mát mẻ một câu, nơi này đã dùng máy dò kim loại dò từng viên gạch, các cậu mà tìm thấy đồ bị mất, tôi cởi bộ cảnh phục này.
Sự thực là thế, không còn gì tìm kiếm ở đây nữa, Lý Nhị Đông bật cái máy vi tính không có thùng máy, mừng rỡ kêu lên: “Người anh em này cũng chơi Dota, dùng bàn phím nát như vậy chắc phải chơi siêu lắm.”
“Ngu xuẩn.” Lạc Gia Long tới xem linh kiện mắng: “Đây là bàn phím cơ Cherry loại đắt nhất của Đức, cậu thử cảm giác tay xem, còn ngon hơn bàn phím Black Widow đang thịnh hành thị trường trong nước.”
Lý Nhị Đông không tin, thuận tay ấn vài phím, oa, vãi lều, từ cảm giác bấm, độ nảy, tốc độ phàn hồi đều tuyệt vời, hắn thèm chảy nước dãi, hận không thể chiếm đoạt làm của riêng. Thử Tiêu thì lục lọi ổ cứng, lát sau hít một hơi khí lạnh, cả hai dụi mắt liên hồi, toàn phim phân giải cao, rõ tới lỗ chân lông, da thịt thì úi dời ơi trắng tới lóa cả mắt, tiếng thét qua dàn loa âm thanh nổi đặt bốn phía phòng làm Lạc Gia Long vội vàng tắt đi: “Hai vị, có tí tiết tháo được không hả, bên ngoài có người phân cục đứng gác đấy.”
“Nhìn anh kìa, cứ như là anh không thích ấy, chúng tôi năm xưa thật thà ngây thơ từ quê lên, còn không phải bị anh làm hư à?” Thử Tiêu quay sang Lý Nhị Đông: “Thế nào, có cảm giác càng tìm hiểu càng thấy Lâu Vũ Thần giống chúng ta không?”
“Sinh lý đói khát, tâm lý trống rỗng, cuộc sống từ khi khởi đầu đã từng bước đi tới sự tuyệt vọng. “Lý Nhị Đông tổng kết vài câu rồi tự trào: “Đúng là giống chúng ta thật...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT