“Dù sao thì đại bộ phận người anh mời đều rảnh rỗi, thêm vài đứa bọn chúng đã sao.... Đi, đi gặp nào.” Hứa Bình Thu mỉm cười, trên mặt già đen nhẻm của ông ta không để lộ ra chút suy nghĩ nào.
Ba người lại đi tới tầng một khu nhà quản lý, cảnh sát tụ tập trong phòng hội nghị đều nghe nói Hứa Bình Thu tới, người trẻ một chút thì hồi hộp. Gặp mặt lại thấy hiền hòa như vậy, tức thì mấy hậu bối được bắt tay hỏi han vui sướng, cả Mã Thu Lâm được gọi một câu đội trưởng cũng cười không khép miệng lại được.
Mọi người ngồi xuống, định báo cáo vụ án, không ngờ điều đầu tiên Hứa Bình Thu xua tay: “Tôi tìm hiểu qua rồi, giờ thời gian eo hẹp, không có manh mối gì, khỏi tốn thời gian phân tích vụ án, mọi người đừng hi vọng vào tôi, điều tôi nghĩ tới hẳn mọi người đều nghĩ tới hết rồi. Mọi người mệt mỏi hơn 50 tiếng rồi, giờ tôi đề nghị nghỉ ngơi vài tiếng, khỏe khoắn tinh thần, chứ rải người đi làm cũng là ruồi không đầu... Giờ bắt đầu, đội trưởng Mã, anh có nghiên cứu về vụ án trộm cắp, từ anh trước đi.”
Không ít người kín đáo thở phào, sợ nhất là lại bị lãnh đạo tiếp tục gây thêm áp lực, tình hình bây giờ đã đủ căng rồi, còn gây áp lực nữa e thành cọng cỏ đè chết con lừa, thế nhưng nói nghỉ ngơi thì chẳng ai dám, cũng chẳng có cái tâm tư ấy.
“Khó, tới giờ tôi không nhìn ra thủ pháp gây án của hắn, dù là căn cứ vào hình giám sát hay lời khai của nạn nhân chỉ là vé máy bay không cánh mà bay, theo thời gian. Khi nạn nhân phát hiện mất vé thì trộm đã lấy hành lý từ 5 phút trước đó. Mà thời gian đó bọn họ vừa đi qua cầu vào đại sảnh không lâu, cách chỗ lấy hành lý rất xa.” Mã Thu Lâm lắc đầu không giúp được gì, đó là ông già tóc bạc trắng quá nửa, da nhăn nheo, mặc cái áo jacket hết sức bình thường: “Tôi thấy không giống một vụ ăn trộm.”
Lưu Đào chính vì chuyện này mà bắt hơn 20 nhân viên có tiền án, hiện vẫn đang tăng ca thẩm vấn.
Hứa Bình Thu nhìn quanh không thấy Dư Tội, e với thân phận của y còn chưa đủ tư cách ngồi đây, cũng không hỏi mấy người đội chống trộm cắp đi đâu. Ông có chút tiếc nuối vì bất đắc dĩ bỏ Dư Tội ở đội chống trộm cắp, tâm thái khi đó của ông ta là, nhịn y, kệ y, tránh y, mặc y, đợi qua vài năm thuần tính rồi hẵng hay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play