Ài dà, Kiều Tiểu Thụy nhục không có chỗ giấu mặt rồi, chuyện này nói ra khác gì Lỗ Ban làm gãy cưa, thánh nhân đi chơi gái, đây là lĩnh vực chuyên môn của mình, ai mà tin: “Tôi oan thật, không tin các anh tra camera giám sát, tôi căn bản không tiếp xúc với cô ta thì làm sao mà trộm? Người kia là ai, camera chắc chắn ghi hình rồi.”
“A, sao mày biết camera ghi hình rồi, chuyên nghiệp thật, mày biết camera kín gắn ở đâu, ghi hình được chỗ nào à?”
“Tôi... Tôi...” Càng bôi càng đen, Kiều Tiểu Thụy ú ớ không nói nữa.
“Được, giao dịch một cái, tao thả mày, cho tao biết lão đại mày là ai?” Tôn Thiên Minh hạ thấp giọng thì thầm.
Kiều Tiểu Thụy cúi đầu không nói, bao giờ trộm đi tin cảnh sát chứ?
“Giảm điều kiện xuống chút, mày nói cho tao còn có mấy thằng đồng bọn, tao thả mày, còn giữ bí mật hộ mày.” Tôn Thiên Minh tiếp tục dụ dỗ.
Kiều Tiểu Thụy cười khẩy, thầm chửi bọn cảnh sát đúng là ngu xuẩn, lừa trẻ con chắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT