Kiều Tiểu Thụy vừa đi, đồng bọn phát hiện ra cái gì đó kéo cánh tay hắn lại, hắn quay đầu nhìn, đồng bọn sợ hãi đưa tay chỉ chỉ.
Mả mẹ nó, Kiều Tiểu Thụy lùi ngay lập tức là cái thằng hôm qua khóc anh chết lại tới, cách hai người mười mét, gườm gườm nhìn về phía chúng, lại còn cố ý kéo vạt áo ra, là con dao chọc tiết lợn dài mấy tấc, làm hai tên trộm đứng nguyên tại chỗ không dám nhúc nhích.
Thôi xong rồi, gặp phải loại càng cặn bã hơn, trộm cũng chia dăm bảy loại, cái loại mang theo hung khí này là lũ chó nhất, cặn bã nhất, loại này trộm không được là xiên người ta cướp luôn, căn bản bất chấp. Nhìn cái mặt kia là biết loại bạt mạng rồi, chưa tìm người ta, người ta đã quay lại cướp chỗ làm ăn.
“Tiểu Xướng, làm sao dây?” Kiều Tiểu Thụy không dám ra tay nữa, bọn chúng còn làm ăn được tới bây giờ là vì giữ chừng mực, không trộm được thì tránh, không gây ra sự kiện ác tính, nên lực độ đả kích bên trên giáng xuống chưa đủ cao, chẳng may để xảy ra cướp của hại người thì tính chất khác hẳn, địa bàn này không kiếm ăn nổi nữa.
“Hay là đánh tiếng với Bạt ca.” Lý Vân Xương tương đối cẩn thận.
“Vậy thì mau lên, đợi chúng đắc thủ thì chặn ở bên ngoài.” Kiều Tiểu Thụy thúc giục.
Vẫn cách cũ thôi, đen ăn đen, có điều lần này phải nhiều người một chút, nếu không hai thằng trộm vùng ngoài sẽ chuồn mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play