Dù mệt lắm rồi, đói lắm rồi, Thử Tiêu vẫn gật đầu ngay, khi hai người vào vị trí phục kích, nhớ ra chuyện cũ, thì thào hỏi nhỏ: “Dư Nhi, bản lĩnh kia của cậu... học trong trại giam à?”
“Ừ, trong phòng giam của tôi khi ấy có bốn năm tên trộm, một trong số đó tên Lông Ngắn, tới giờ tôi vẫn chưa biết tên thật là gì, hắn là loại cao thủ truyền thống mà đội trưởng kể... Khi đó một ngày bị giam hai tư giờ, buồn chán chẳng có gì làm nên cứ thức là tôi lại luyện tập...” Dư Tội cảm khái không ngờ một ngày bản lĩnh trong trại giam phát huy tác dụng như vậy.
“Khổ cho cậu.” Thử Tiêu vỗ vai, hắn bị giam trong khách sạn 3 sao mà còn muốn điên, không tưởng tượng Dư Tội sẽ còn tới mức nào.
“Cũng hữu dụng lắm, kỳ thực ăn trộm thì thứ quan trọng nhất là tâm lý, sau đó mới tới kỹ thuật.” Dư Tội đột nhiên chỉ: “Trộm được là vội phi tang, đề phòng bị bắt, đó là định luật của chúng, cũng là điểm yếu của chúng, có tật giật mình mà... Vì chúng ta xưa nay quá coi trọng bắt trộm bắt tận tay cùng chứng cứ, kỳ thực không cần quay phim, bọn chúng vội vàng thủ tiêu tang chứng còn cẩn thận đi lau vân tay à... Ồ, nhìn em chân dài kia, giống trộm không?”
“Không thể nào, bảo gái đứng đường còn giống.” Thử Tiêu nhìn em gái cao ráo mặc váy bó liền thân, váy chỉ che qua mông một chút, đi vài bước lại dùng tay kéo mép váy xuống, như sợ bị người ta thấy quần trong, rất gây chú ý.
Quay đầu sang thấy Dư Tội đang đếm xấp tiền, còn chưa hiểu ra sao thì Dư Tội đưa cho: “Này, tiền thưởng hôm nay.”
“Không thể nào, người anh em, cậu nhất định muốn tôi cảm động khóc mới cam lòng à?” Miệng nói chứ Thử Tiêu không khách khí, đút vào túi mới nhận ra có gì đó không ổn, bà mẹ nó, ví bị móc rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT