Hứa Bình Thu tiếp tục biểu dương: “Vừa rồi tôi hỏi đội trưởng của các cậu, cậu ta nói, biểu hiện của hai cậu trong đội không tệ, ha ha ha, chứng tỏ tôi có nhãn quan đấy chứ?”
Thử Tiêu đột nhiên "ợ"một phát sau đó ho khù khụ, Lý Nhị Đông run tay rơi đũa, vờ vịt vuốt lưng cho Thử Tiêu che đậy, tim đập muốn nhảy ra ngoài, không rõ là đội trưởng che giấu cấp trên hay cấp trên đang nói ngược.
Hứa Bình Thu giả bộ không biết gì: “Làm sao thế?”
“Dạ, không sao, không sao ạ.” Thử Tiêu xua tay, mặt cúi gằm xuống.
Chắc chắn là có vấn đề rồi, hai anh em lén lút nhìn nhau, chẳng cần hỏi cũng biết mình là loại gì.
Không khí trong bàn cơm lắng hẳn xuống, hai anh em cắm cúi ăn, cứ như cơm nước ngon lành lắm vậy.
Nhà ăn của các đơn vị cảnh sát vốn vài năm trước đã triệt bỏ rồi, nguyên nhân do lãnh đạo ngồi bàn giấy phòng điều hòa, cho rằng đây là tàn dư thời bao cấp, gây lãng phí, biên chế cồng kềnh, không còn phù hợp thời cuộc nữa nên cắt giảm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play