“Nói linh tinh, em không thể đem vụ án và tình ái trộn lẫn làm một.” Giản Phàm đường đường chính nghĩa nói.
“Thôi đi, em thừa biết anh là loại gì.”
Dương Hồng Hạnh xoay người không thèm để ý, lại bị Giản Phàm kéo vào trong lòng, nhỏ nhẹ dỗ dành: “Em nói xem, có phải vì anh từng tính kế Ngô Đích, cuối cùng chúng ta ngủ chung chăn nằm chung gối, cho nên hắn ghi hận trong lòng kéo anh vào vụ án không, nếu không anh không tìm ra động cơ người khác hại mình.”
Nhìn mặt Giản Phàm rất thành khẩn, không giống có mục đích khác, Dương Hồng Hạnh mới khẽ lắc đầu phủ định: “Không phải đâu.”
Giản Phàm ngạc nhiên: “Hả, sao em dám chắc thế?”
“Nếu là anh thì anh sẽ làm, nếu là anh ta, chắc chắn là không!” Dương Hồng Hạnh nói một câu làm Giản Phàm không vui, cô cười nhẹ vỗ má dỗ: “Trước kia hai nhà bọn em rất thân thiết, em biết anh ta từ nhỏ, cho nên hiểu người này phần nào.”
“Nói đi.” Thấy cô dừng lại, Giản Phàm giục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT