“Ai là Chu Quản Hồ?”
Tên nào tên nấy vẫn cúi gằm mặt, không một câu trả lời.
“Không nói hả, làm chúng lên tiếng, tôi không tin chúng bị câm hết.”
Giản Phàm phất tay một tiếng, đặc cảnh bẻ tay, bảy tên bảo an đau đớn cong lưng, đám này không ngờ cực kỳ cứng cựa, vẫn không ai nói gì. Mà trường hợp đông người như thế, không tiện nặng tay, bảy tên bảo an trừng mắt nhìn Giản Phàm đầy phẫn nộ.
Đám này bị tẩy não cả rồi hay sao? Giản Phàm đang nghĩ thì có tiếng kêu " Cứu, cứu chúng tôi với ... cứu với", toàn bộ đặc cảnh dựng lỗ tai lên nghe.
Vương Kiên chạy ra ngoài cửa, chỉ tầng ba: “Tiền bối, ở tầng ba, có người bị giam, âm thanh từ đó truyền ra.”
“Còng kỹ bọn chúng, theo tôi ...” Giản Phàm tim đập mạnh, hồi hộp dẫn người chạy lên thì ngay cả tầng hai cũng có người kêu cứu, mà không chỉ một người, có cả nam nữ, làm y rùng mình, không kịp nghĩ nhiều chỉ huy người lên tầng ba, toàn bộ cửa sổ phía đông không phải là cửa sổ, đập vỡ cửa kính bên trong là gạch, âm thanh truyền qua lỗ thông khí, tìm mãi mới ra lối vào là cảnh cửa sắt, chỉ đủ một người đi qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT