Mẹ nó, ma thế mạng đó là mình chứ ai, Giản Phàm tùy ý hỏi: “Khổng Tân Cường có chút bản lĩnh đấy, bắt cóc con tin rồi lại còn quay về nhà con tin ôm cây đợi thỏ bắt thêm người nữa ... Sự kiện này vì sao anh không tham dự?”
“Con tin vừa tới trấn Phần Tây thì Cường Tử bảo tôi đi gọi bọn Ma hoa, cho tới tận hôm nay, tôi không thấy đám Cường Tử. Khi đó đã giao hẹn tôi chỉ phụ trách đưa con tin tới trấn Phần Tây thôi, chuyện còn lại tôi không can dự, ngay cả điện thoại cũng không gọi, thường thì bên kia phái Thứ Đầu tới xưởng sửa chữa tìm tôi.”
“Hỏng rồi!”
Giản Phàm nghe như vậy mặt đau khổ kêu một tiếng, nghĩ tới hôm qua bắt giữ ầm ĩ, hôm nay lại có người cầm ảnh điều tra, chẳng may đối phương tới tìm Hàn Công Lập thì hỏng, Khổng Tân Cường chắc chắn còn có người đằng sau ...
Không gọi điện thoại, không đi gặp, e Khổng Tân Cường căn bản không tin Hàn Công Lập, càng không tin hai thằng tay chân, vậy con tin không có khả năng ở trấn Phần Tây. Dù bắt được hai tên tay chân kia cũng là loại chỉ nhận tiền, nói không chừng lão đại ở đâu cũng không biết, Khổng Tân Cương có thể vu hãm Thương Đại Nha, nhưng không phải là kẻ lôi mình vào cuộc.
Làm sao đây? Giản Phàm gãi đầu gãi tai, tám năm trước hắn đã dám giết người không ghê tay rồi, giờ vào tù ra tội, hắn còn tha cho Sở Tú Nữ sao?
Làm sao bây giờ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play