Có câu nói cũ, vận may mà tới, Trường Thành cũng không ngăn được, bây giờ Thực Thượng gặp vận may, sau hồi quảng cáo oanh tạc đưa tới một nhóm tiểu thương hộ đầu tiên, từ đó thúc đẩy từng đợt sóng nối tiếp nhau, người đã đóng phí thương hiệu ra sức bán. Mỗi bát canh thịt từ 5 tới 8 đồng, quá rẻ, cho dù công nhân khuân vác cũng ăn được, mỗi ngày bán vài trăm cân thịt dễ như chơi, một tháng là hoàn vốn rồi.
Có tiền rồi, Giản Phàm chơi càng đẹp, cuốn sách nhỏ tinh xảo in ra, quán hàng cửa hiệu treo biển Thực Thượng được đánh dấu địa chỉ rõ ràng như bản đồ du lịch. Tiết Hán Dũng đem cuốn sách này đi phát hết đường lớn ngõ nhỏ ở Đại Nguyên, thế là lời quảng cáo càng thêm sức thuyết phục, chọn vài quán ra sức thổi phồng, một tháng hoàn vốn biến thành mười ngày.
Quảng cáo hơi thổi phồng một chút, nhưng thịt không có tí giả nào, một số người sau khi khảo sát các địa chỉ có thật kia đều làm một chuyện: Khảng khái cởi hầu bao, treo biển Thực Thượng.
Lại còn có một câu, trong đời một người có ba năm thịnh vượng, cả quỷ thần cũng không dám đụng chạm, Giản Phàm giờ đang gặp thời điểm đó, thịnh vượng khiếp người. Cửu Đỉnh tới tìm cơ hội đàm phán, Lục Vị Trai muốn hợp tác, khách sạn nhà hàng xung quanh thì ngày ngày tới lấy hàng, đương nhiên, có người toại nguyện, cũng có người thất vọng.
Hình như còn có câu ngạn ngữ thị trường thế này, đi đầu giành chiến thắng, kênh tiêu thụ là vua. Hai tháng quả Thực Thượng phát triển tới có 43 nhà tiêu thụ, không bị khống chế thị trường đầu ra nữa, kênh tiêu thụ nắm trong tay. Càng có chuyện khó tin hơn, trong 4 lò mồ ở ngoại ô phía nam thì 3 cái ký hợp đồng cung cấp hàng cho Thực Thượng, tới ngay cả nguồn cung cũng nắm trong tay. Mọi năm lợn giết ra bất kể ít hay nhiều đều đem đông lạnh, năm nay ngày nào xử lý xong ngày đấy, đám ông chủ lò mồ cười tới lệch cả miệng, cứ gặp Giản Phàm là khách khí gọi một câu "Trư gia", nhiều lần như thế, nhiều thương gia ở khu nam thành có thể không biết Thực Thượng, nhưng biết một vị "Trư gia" bao gần hết thịt.
Biết làm sao, thịt đầu lợn, tai lợn, lòng lợn, tim lợn, đuôi lợn ... Rồi đến ngay cả phổi lợn vứt đi cũng được người ta mua sạch, hơn nữa còn là giữa hè nữa chứ, bản lĩnh này ai theo kịp, không gọi tiếng "gia" sao xứng.
Còn có câu tục ngữ, đại gia dễ làm, tiền trong túi phồng căng như thế, dù mặc quần áo cũ, nhưng người ta nhìn vào thế nào cũng thấy cá tính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play