“Hả? Thật sao?” Vợ chồng Giản Trung Thật bị tin tức đột ngột làm đứng sững tại chỗ.
Choang!
Giản Phàm cũng nghe thấy, cái bát tuột tay rơi xuống đất, nhặt vội chạy ra cửa bếp.
“Anh thành cảnh sát rồi, anh thành cảnh sát rồi.” Giản Lỵ và Đào Hoa nắm tay nhau nhảy múa hét chói tai.
Mai Vũ Vận mừng tới nước mắt rơm rớm: “Chú nó ... Thật chứ?”
“Thật, sao giả được, đích thân khoa trưởng Triệu trên cục nói, Giản Phàm không những đỗ, còn xếp mấy thứ hạng đầu cơ, anh chị yên tâm đi, chuyện này chắc như đinh đóng cột rồi. Ái dà, em nói gì chứ, đứa bé này từ nhỏ em đã thấy bất phàm, nhỏ nghịch ngợm, lớn càng giỏi, chính cha nói thế đấy. Ha ha ha ...” Giản Trung Thành còn mừng hơn cả chính mình làm cảnh sát.
Mọi người tíu tít vui mừng, mãi một lúc mới nhớ ra chính chủ, Giản Phàm đứng đần mặt ra đó nhìn mọi người, cảm giác không chân thật, thi mười mấy năm trời, lúc hết hi vọng thì lại thế này, thi đỗ rồi, ngược làm người ta hụt hẫng hơn thi trượt. Lê từng bước đi qua đám đông: “Chú hai, chú có lầm không, cháu làm bài vớ vẩn lắm, không đỗ nổi đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play