Hoàng Thiên Dã cũng thấy cảnh Giản Phàm và Hồ Lệ Quân ôm nhau giữa đường, cơ mà chuyện bạn gái của Giản Phàm thì đã lâu chẳng buồn hỏi tới rồi, quá nhiều, hỏi chỉ tổn thương tự tôn. Nhìn hai người họ ôm nhau rất lâu mới tiễn người lên xe taxi mà đi, Giản Phàm vừa mới về tới quán, Hoàng Thiên Dã định trêu chọc, có điều thấy sắc mặt Giản Phàm không tốt, niềm vui thành công bị quét sạch, không dám nói. Nhưng có người dám, Thời Kế Hồng chặn Giản Phàm ở cửa, kéo đi một quãng mới nói: “Giản Phàm, nghe lời dì, tránh xa nữ nhân đó ra.”
“Tránh xa ai ạ?”
“Còn ai, trừ Hồ Lệ Quân ra thì còn ai nữa?”
“Bọn cháu qua lại liên quan gì tới dì?” Giản Phàm rất khó chịu, nhất thời nói không lựa lời, Hồ Lệ Quân là cô gái có vị trí đặc biệt trong tim y, không ai thay thế được.
“Ài, nghe dì đi, thanh danh cô ta không tốt, cô ta đi theo Tiêu Minh Vũ, bị người ta đồn thổi ầm ĩ, không mặt mũi nào ở lại hệ thống công an nữa nên phải chuyển đi. Nữ nhân mà tác phong tốt thì hết cứu, cô ta và Tiêu Minh Vũ có quan hệ bất chính đấy, dùng thân xác để thăng tiến, biết chưa ...”
Chuyện này sớm truyền khắp đội trọng án, sau đó truyền lên cục, một nữ nhân, còn ly hôn, cùng với một quan tham bị bắt một tay cất nhắc, trừ loại quan hệ kia còn cái gì nữa?
Giản Phàm biết dì Thời quan tâm mình, nhưng chuyện này y không thể nghe: “Dì Thời, dì đừng nghe đồn thổi lung tung, chị Hồ không phải là người như vậy, huống hồ năm xưa ở đội trọng án, người có tác phong tệ nhất là cháu, dì cũng nghe không ít tin đồn về cháu đúng không? Dì thấy có cái nào thật không? ... Sao lại đi tin người ta nói về chị ấy như thế? Dì cũng bị người ta chụp mũ mười mấy năm, thẩm vấn ép chết người đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT