Trong xí nghiệp tư doanh, dùng người giống ủ rượu, đó là vắt cạn tinh hoa, khi còn lại bã thì đem vứt đi, văn nhã chút thì gọi là giải phóng hợp đồng, thông tục một chút là thôi việc, không khách khí gọi là cút xéo.
Hành vi này của Tương Cửu Đỉnh nói trắng ra là vắt chanh bỏ vỏ, qua cầu rút ván làm Trương Khải, Hà Phương Lộ rất có thiện cảm với Giản Phàm không đành lòng, mặt đầy tiệc nuối, Trương Khải chưa cam tâm nói: “Chỉ là chút đáng tiếc, cậu ấy là viên ngọc thô sáng giá, rèn rũa vài năm, chắc chắn thành đầu bếp nổi tiếng.”
“Ha ha ha, Trương Khải, tôi nói này, đầu anh bị lọt nước à, chúng ta sắp đem bí phương của người ta ra phổ biến rồi, anh giữ người biết nội tình bên cạnh, muốn chuốc lấy rắc rối sao? Để cậu ta đi đi, đi càng xa càng tốt, đừng bao giờ tới Đại Nguyên là tốt nhất.” Tương Cửu Đỉnh hoàn toàn lộ bản chất gian thương, giọng điệu không có tí tình nghĩa nào.
Trương Khải lòng lay động, lại nghĩ ra một cái cớ, mặt tỏ ra thần bí: “Tổng giám đốc, nên nghĩ thêm một chút không, phương pháp chế biến nước canh của Giản gia, nếu chúng ta có được, khiến chất lượng món canh đạt tới tầng cấp mới, đặc biệt là chiêu đảo nồi kia, lập tức đưa hết tinh túy món ăn ra, người thử qua không ai không khen ngon. Cái nồi đó vẫn đun tới bây giờ, cho thêm cả thịt lợn rồi, tôi thử qua, cho dù là thịt đông lạnh không có vị gì, đảo qua nước canh đó, không cần thêm mỳ chính, vẫn tươi ngon ngọt miệng. Tôi nhận ra, công phu của Giản gia nằm hết ở nước canh!”
Tương Cửu Đỉnh không khỏi tán thưởng Trương Khải: “Xem ra vẫn là đồng chí cũ nghĩ cho công ty, có điều anh không cần lo, cách làm canh tôi đã nắm trong tay, anh mau chóng tổ chức đầu bếp phía dưới thực nghiệm, rồi cải tiến nó. Bảo bối quý như thế, đem dùng chế biến thứ cải trắng không phải là phí của mà. Nói tới mức này rồi anh không hiểu à, tôi cần gì phải bỏ ra chục vạn một năm để mời một người làm món ăn nhà quê chứ? Có bí phương của cậu ta là đủ.”
“Hả ... Tên bại gia đó đem cả bí phương món canh Giản gia bán cho chúng ta?” Trương Khải giật nảy mình.
Hà Phương Lộ nhìn vẻ mặt Tương Cửu Đỉnh là biết hắn không khoác lác, nhưng cô đâu nghe nói Giản gia đem bán bí phương của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play