“Vậy thì tôi bắt đầu.” Giản Phàm tóm lấy ngay lời đó, nghiêm mặt lại, khi xung quanh còn bất ngờ thì thì y cầm lấy cái thớt, dùng sức ném lên, cái thớt xoay tít như cù, rơi sầm xuống bàn, khiến mọi người giật bắn mình.
Đám đầu bếp kinh hãi, cái thớt đó nặng hơn hai mươi cân mà Giản Phàm chơi nhẹ như không, xem ra cũng là người lành nghề.
Chỉ thấy Giản Phàm vỗ thớt: “Vì sao tôi nói không bới ra vấn đề, vì nơi này toàn là vấn đề, không cần bới, nhìn một cái cũng ra cả đống.”
A .. Láo toét quá rồi, mấy chục người xôn xao, đám bếp trưởng phẫn nộ trừng mắt, nếu không có Trương Khải, thư ký Hà ở đây đã xông lên túm cổ Giản Phàm nói chuyện, số còn lại thấy các vị bếp trưởng chưa nói cũng không tiện phản ứng, thì thầm chỉ trỏ.
Trương Khải mặt biến sắc, câu này của Giản Phàm là tát thẳng vào mặt hắn, thư ký Hà thầm toát mồ hôi.
“Tôi biết các người không phục, tôi nói từng thứ cho mà nghe.” Giản Phàm nói lớn hơn, nén giận nãy giờ chỉ đợi phát tác, chỉ chỗ lõm trên thớt: “Đây là vấn đề đầu tiên, vết lõm lớn thế này nói lên điều gì, nói lên kỹ thuật chưa đạt, một đầu bếp dùng thớt mười năm cũng không khiến thớt bị lõm như thế. Các người có biết dùng dao không? Biết kỹ thuật cắt thái thực sự là gì không? Tôi ở dưới quê lên đấy, nhưng tôi biết dùng dao, ai có thể dùng dao bằng tôi, hoặc tốt hơn tôi, tôi lập tức xéo khỏi Cửu Đĩnh, vĩnh viễn không bước chân qua cửa nữa.”
Rồi, cả đám im thít, bốn vị bếp trưởng thầm cả kinh, ông ta biết bây giờ đầu bếp không còn chú ý tới chi tiết nhỏ này nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play