Mở màn bình đạm, trải đường mạnh mẽ, Trương Kiệt tiếp tục ghi chép, người phía trước vẫn trơ ra như khúc gỗ, nhìn chằm chằm về phía trước, nhưng chẳng hề có tiêu cự hay cảm xúc.
“Cho hắn nghe lời khai của Tôn Trọng Văn.” Giản Phàm ra hiệu, cứ như là vở kịch riêng của ba cảnh sát, không để ý nghi phạm có nói hay không, Trương Kiệt điều chỉnh máy ghi âm cỡ nhỏ, bên trong truyền ra lời tự thuật của Tôn Trọng Văn về vụ án.
Vẫn không có chút biến hóa hay cảm xúc nào trên nét mặt Đồng Cô Sơn, chỉ đến khi nghe đoạn Tôn Trọng Văn vác xác vào mộ, rồi nổ sập mộ, con ngươi hắn mới hơi nhúc nhích, tỏ vẻ còn là người sống.
Vô dụng, giám ngục thầm bình luận, chiêu này có người dùng rồi.
“Tiếp theo bật đoạn đối thoại với Tề Thụ Dân cho tôi.”
Giản Phàm vẫn cái giọng hời hợt không nóng không lạnh đó, thế nhưng Đồng Cô Sơn ngẩng đầu lên, đôi mắt như thoáng ánh lên cái nhìn khác lạ.
Bắt đầu phát ghi âm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT