“Vào đi, đóng cửa lại.”
Giản Phàm cầm điều khiển chuột tắt video, Trương Kiệt thập thò ở ngoài đi vào, đóng cửa lại, sán tới bàn làm việc nhìn màn hình là biết, đang xem thẩm vấn Tôn Trọng Văn, video tạm dừng.
“Chuyện gì mà từ xa tít gọi tôi về, chậc chậc, cái biệt thự đó thực sự là của cậu à? Thoải mái tới mức tôi không muốn về nhà nữa, cái phòng tắm ở tầng hai rộng cả bằng phòng khách nhà tôi, này, nếu cậu không ở đó, tôi dẫn vợ con tới ở cho có hơi người nhé, nhà mà không có người ở là đi xuống nhanh lắm.” Trương Kiệt hí ha hí hửng, xem cắm chốt ở biệt thự hơi bị thoải mái, vào cửa một cái là đi pha trà rót nước, lại còn cầm tập tài liệu quạt mát cho Giản Phàm, cái bộ mặt nịnh bợ thô thiển tởm không chịu nổi.
“Được, anh cứ tới đó mà ở, nói trước riêng phí quản lý hàng tháng ở đó bằng tiền lương cảnh sát của anh rồi đấy.” Giản Phàm dập tắt lý tưởng của Trương Kiệt, đưa tay ra hiệu cho hắn tới gần nói nhỏ: “Gọi anh về là để hỏi, vụ án này rốt cuộc anh nói với Lý Uy bao nhiêu rồi?”
“Khụ khụ ...” Trương Kiệt đang uống nước liền bị sặc tức thì, vội vàng đặt cái cốc xuống, chạy ra cửa ngó nghiêng một lúc đóng lại, áp gióng xuống rít khe khẽ: “Sao lại nhắc tới chuyện này? Cậu mà còn hỏi nữa là tôi trở mặt đấy.”
“Sợ chết khiếp hả? Lần sau làm gì thì nhớ tới những lúc như thế này nhé.” Giản Phàm hừ một tiếng rồi mới giải thích: “... Vụ án này bắt đầu bằng hai chúng ta, anh nhớ thật kỷ lại xem, khi đó Lý Uy gần như cũng chẳng biết gì như chúng ta, nhưng ... Chú ý, nhưng ở sau một sự kiện nào đó, ông ta đột nhiên choàng tỉnh, không ngờ đoán ra được đáp án, cho nên tôi gọi anh về, muốn anh kể thật tỉ mỉ để xem vấn đề là ở đâu.”
“Tôi biết.” Trương Kiệt đột nhiên khẳng định chắc chắn: “Không chừng ông ta lừa cậu đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT