Bầu không khí vẫn hết sức căng thẳng, gần như không ai nói gì, đám người ngân hàng đi không lâu thì điện thoại của cục trưởng Lương gọi tới, Ngũ Thần Quảng bực mình không nhận điện thoại, vẫy tay gọi: “Thục Vân lại đây, tiếp theo nên xử lý thế nào? Làm theo trình tự điều tra kinh tế.”
Tần Thục Vân không vui, nhưng vẫn nói ra một loạt phương án khẩn cấp tránh tổn thất lớn hơn như lúc nãy nói với Giản Phàm, Ngũ Thần Quảng gật đầu: “Cao Phong, Thục Vân, đi thông báo cho từng ngân hàng một, mau chóng tra rõ tổn thất, phát hiện có tài khoản khác thường, lập tức đóng băng. Mau đi làm đi.”
“Vâng.” Mệnh lệnh này đúng ý mọi người, tất nhiên sẵn lòng thực hiện, chỉ là chân đứng im nhìn người người vẫn đứng ở giữa cửa.
Giản Phàm ngực phập phồng, cơn giận chưa nguôi, nhìn ai cũng như thù sâu tựa biển, Tần Cao Phong thở dài quay đầu đi không nỡ nhìn. Điều duy nhất hắn nhìn nhầm ở Giản Phàm là con cừu non hiền lành này ẩn chứa một trái tim của sói hoang, trái tim đó lại bị đốt bởi lửa chính nghĩa và thù hận, không ai ngăn nổi y.
Ngũ Thần Quảng phải đích thân đi lên, nhìn Giản Phàm một lượt, chỉ muốn tát một cái: “Tôi làm cảnh sát hơn 30 năm, cả cục trưởng Lương cũng phải nể mặt, giờ bị cậu giáo huấn một trận, đủ oai rồi đấy, đi theo tôi.”
Giản Phàm hỏi cộc lốc: “Đi đâu?”
“Cậu lập công rồi, tới ban đốc sát đợi trao thưởng.” Ngũ Thần Quảng nói thêm: “Cậu ép chi đội trưởng kháng lệnh cùng mình, giờ tôi cùng cậu tới ban đốc sát, quy cách đã đủ chưa?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT