“Mẹ, con về rồi.”
Xoẹt, tiếng cửa chống trộm bị kéo ra, một cô gái làn da ngăm đen rất sắc nét cá tính, buộc cái đuôi ngựa nghiêng nghiêng bên đầu, theo sau là tên béo đi thôi mà thịt mỡ đã đung đưa. Mai Vũ Vận đang trải giường nghe thấy tiếng con gái, đáp một câu, thò đầu ra ngạc nhiên: “A, Sĩ Thanh khách quý! Khách quý! Vào đi!”
“Mẹ, cha con đâu?” Giản Lỵ dáo dác ngó quanh hỏi.
“Cô giáo Mai, Giản Phàm đâu ạ?” Phí Sĩ Thanh cũng hỏi.
“Hai cha con nhà đó thì ở quán cơm chứ đâu nữa? Sĩ Thanh, cháu làm gì đấy?” Mai Vũ Vận liếc nhìn Phí Sĩ Thanh xách túi lưới lớn, hỏi.
Câu này hỏi đúng vấn đề rồi, Phí Sĩ Thanh cười mắt thành cái khe hẹp, một chai rượu, một tuýp thuốc thêm vào một hộp thuốc Não Bạch Kim đặt lên bàn: “Cái này cho chú, cái này cho Giản Phàm, cô giáo Mai, cái này em biếu cô ạ, hì hì, đáng lẽ em phải tới sớm hơn, nhưng mà thân thích cả một đống, vừa mới đi hết.”
Mai Vũ Vận bật cười, cái đứa học sinh cá biệt này hồi đi học cũng thân bằng nửa con mình rồi, mỗi năm đều không quên tới chúc Tết, nhưng mà mục đích toàn ăn chực. Năm nay trưởng thành rồi, cán bộ rồi có khác, đang định khách khí một câu, không ngờ Giản Lỵ đưa tay ra ngang ngược nói: “Béo, quà của em đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play