Trong rừng núi, sau ruộng nương, tiếng đọc sách vang vang, cảnh tượng đậm khí chất thần tiên ... Ớ, sao vang vang được một tẹo là ngừng rồi, trời cao gió mát, buổi chiều trong núi dễ chịu nhất, có lẽ là chàng trai nhà nào đó, đọc sách mệt, chợp mắt chốc lát đây mà.
Gần rồi, gần thêm một chút ...
Dưới cây hạch đào lưng chừng núi, một chàng trai đang chuyên tâm ... nhai hạch đào xanh, sắp tới mùa thu hoạch hạch đào, hạch đào xanh tới đen rất to, dăm ba quả kết thành chùm. Chỉ thấy chàng trai đó tay cầm dao lưỡi cong, lướt dao một cái tách thành hai nửa, lộ ra tâm hạch đào, chớp mắt quả hạch đào mất đi một nửa, bóc vỏ ra là phần nhân màu trắng nõn, đó là thứ ngon nhất nhân gian, non mà giòn, ngọt thơm tích miệng, đợi sau khi thu hoạch, phơi nắng, vỏ và nhân dích lại thành hạch đào già, vị sẽ kém hơn nhiều.
Tiếng nhai rau ráu, chẳng mấy chốc là bên cạnh có đống vỏ, bên đống vỏ là cuốn (Thân luận)!
À, là thứ ắt phải thi của cảnh sát.
Ồ, ngẩng đầu lên rồi, oa đẹp trai thật đấy, da trắng mắt sáng, vẻ mặt nhàn nhã lười nhác, chẳng phải Giản Phàm bị mẹ đuổi về quê thì là ai?!
Chính là Giản Phàm rồi, khí sắc tốt lắm, chẳng có vẻ gì buồn phiền, với y cuộc sống ở thôn quê còn khoái hoạt hơn ở huyện thành, tỉnh thành, mỗi ngày chui vào núi nướng củ khoai, hái hạnh, quỳ hoa, chơi sướng thân chẳng ai quản. Đương nhiên, thích nhất vẫn là ngồi dưới cây ăn hạch đào, thứ mỹ vị này không phải ai cũng hưởng thụ được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT