Phía tây khu Bành Tây, tầng thượng tòa nhà đường sắt, từ nơi này có thể nhìn toàn cảnh khu Bành Tây, một cái kính viễn vọng dài hơn 1 mét được đặt trên nóc nhà, Giản Phàm đang theo dõi hiện trường từ trên cao, từ góc độ này miễn cưỡng nhìn thấy xe cảnh sát bật đèn xanh đỏ, tuyết vẫn rơi liên miên chẳng có dấu hiệu nào sẽ dừng, lại còn càng rơi càng lớn, tầm nhìn rất thấp, có nhìn thấy người thì chỉ thấy thấp thoáng, chẳng rõ mặt mũi.
Nơi này là trung tâm chỉ huy lâm thời.
Đứng ở bên cạnh là Hồ Lệ Quân, vừa nghe báo cáo vừa theo dõi đánh dấu lên tư liệu kiểm tra, chỉ huy bộ đàm.
“Các tiểu tổ chú ý, nhấn mạnh lần nữa đặc trung khu vực, thứ nhất địa điểm chúng ta muốn tìm không ít hơn 300m2, có khả năng là nhà xưởng, hoặc là căn nhà độc lập, hoặc là địa điểm khác có hình thức tương đồng. Thứ hai, địa điểm đó phải thuận tiện giao thông, khả năng có xe đỗ. Khu dân cư và ngõ rộng dưới 4 mét đều bỏ qua. Thứ ba, chú ý khẩu âm Vân Thành ... Tôi nhấn mạnh điểm cuối cùng, nếu phát hiện nghi phạm, lập tức báo cáo ...”
Có lực lượng hỗ trợ là đám kỹ thuật viên trên cục, các thiết bị phương tiện liên lạc đều rất tốt, giọng Hồ Lệ Quân truyền tới các tổ đều rõ ràng.
Tuyết, ở trên đầu, trên vai, ở trên kính viễn vọng cũng phủ một lớp dày, tuyết nhìn xa thì đẹp, nhất là ở trong phòng ấm áp nhìn ra sẽ thấy tình thơ ý họa, chứ đứng ở chỗ bốn phía gió lùa này thì đúng là thảm họa, đứng im một lúc là thành người tuyết luôn, khỏi phải đắp.
Hồ Lệ Quân phân phối nhiệm phụ xong quay sang thấy người Giản Phàm đã đầy tuyết, định đưa tay phủi, không ngờ Giản Phàm nghiêng đầu qua, hai cái đầu va cốp vào nhau, Hồ Lệ Quân "á" một tiếng, lảo đảo lùi lại: “Làm cái gì thế hả, đáng ghét.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT