Giản Phàm yên tĩnh, nhưng ba cái miệng kia thì không chịu yên.
“Ôi, tôi nhớ nồi thịt hầm của Giản Phàm quá, nhất là thịt bê, ngoạm một miếng, mềm ngọt tới tim. Trời, lại còn nước canh nữa, rưới lên cơm nóng thì ăn quên sầu luôn, chậc chậc ...” Trương Kiệt cố ý nói, chép miệng liên tục làm bộ thèm thuồng trêu Thành Cương, ai bảo thằng này ham ăn háu đói nhất đội, đã thế lại còn nhỏ nhất, không trêu hắn thì trêu ai.
“Tôi thấy Giản Phàm làm thịt gà mới là ngon, nấu cùng khoai tây, ăn miếng khoai tây mềm mềm lại thấm đẫm vị thơm của gà cứ gọi là mê ly.” Quách Nguyên cũng tìm niềm vui trong nỗi khổ, cố tình miêu tả: “Nước canh mỡ màng này, thịt vừa thơm vừa mềm, ăn mà sướng tận xương, Thành Cương, có muốn ăn không?”
“Xì, hai người biết quái gì là ăn mà trêu chọc người ta, cha Oa ca làm thịt lợn rừng, thịt thỏ, lại còn cả cừu ngũ vị mới gọi là ngon nhé, hai người chưa bao giờ ăn đúng không? Nhà hàng 5 sao ở Đại Nguyên cũng chẳng thể làm được đâu ! Đúng không Oa ca, khi nào về Đại Nguyên anh nhớ làm một bữa thật hoành tráng nhé ... Ôi đói chết thôi, đừng nói tới chuyện ăn nữa.” Tiêu Thành Cương cảm khái một phen đâm ra tự hại mình, hai tên kia cười đắc ý.
Không ngờ nói tới chuyện nấu nướng mà Giản Phàm cũng chẳng hưng phấn hơn, còn thở dài lắc đầu: “Lâu rồi ít làm cơm, sợ là không quay trở lại trình độ cũ được nữa, thứ này không luyện thường xuyên là tay nghề xuống nhanh lắm.”
Mấy tên kia không chịu, chẳng cần biết tay nghề tay ngỗng gì, chỉ trích Giản Phàm keo kiệt.
Nhưng mà câu này không phải nói dối, Giản Phàm không nhớ lần cuối mình cầm vào dao phay là khi nào nữa, chắc phải gần một tháng. Vừa nghe Tiêu Thành Cương nhắc tới chuyện ở quê, tâm tư bay đi cả ngàn dặm, quay về huyện thành nhỏ, bên cái bếp đất khói mùi mịt. Không biết cha đang rửa thịt cừu hay là rán đậu, Tám Cường, Thủy Sinh, Đào Hoa chắc là về trấn Phong Lâm rồi. Không biết mẹ có phải đang đứng ở cửa bếp mắng cha vì lý do trời ơi đất hỡi nào đó không? Không biết em gái đã về nhà hay là điên điên khùng khùng chơi với đám bạn quên lối về, con bé đó không giống y, không thích ở nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT