Chợ đồ cổ Nam Cung, càng gần Tết thì càng náo nhiệt hơn vài phần, náo nhiệt gần như có chút gấp gáp rồi.
Thời buổi này có gì không gấp, suốt ngày đọc tin, nghe đồn ai đó chơi cổ phiếu tài sản đột nhiên trong một đêm tăng vọt mấy lần, ai không thèm đỏ mắt, ở cái thành phố phù hoa này, không chứa những người không gấp gáp, ai có thể bình tâm lại, kiên nhẫn làm gì đó, tất cả cứ bị dòng lũ tiền bạc ào áo kéo đi, khiến cả người bình thường cũng gấp gáp theo.
Tề Viên Dân xuống xe hòa vào đám đông đi bộ về cửa hiệu, không giống mọi khi ngồi ở trong xe ung dung nhìn hết muôn vẻ thế gian, giờ bước chân có hơi vội vàng, mấy lần va chạm vào người khác hoặc bị người khác chạm phải, vội vàng nói vài câu xin lỗi rồi đi tiếp. Mấy nhân viên cửa hiệu bị người ta xử từng người một, giờ tới lượt vệ sĩ lẫn lái xe đều bị giam, khủng hoảng càng thêm vài phần.
Khủng hoảng là bởi vì không biết đối thủ là ai, tới từ đâu, vì sao lại đắc tội với người ta.
Trong cửa hiệu, dưới tấm biển chữ vàng của Tề Nguyệt Các, Tề Viên Dân nhìn mà lòng giật thót, mấy tên thanh niên hùng hổ đứng đó, giống hệt đám thủ hạ của Tiết Kiến Đình, chỉ là sau khi Tiết Kiến Đình chết đi, đám anh em rượu thịt của hắn không cách nào tụ tập lại được nữa, giờ nhìn cảnh này, bỗng nhiên sợ hãi.
Quản lý vội vàng chạy ra, thì thầm bên tai Tề Viên Dân vài câu rồi đi vào, hiểu ra ngay, lại là thủ đoạn bẩn thỉu hèn hạ rồi, chỉ cần vài tên đứng cửa, cứ có khách tới là trừng mắt dọa dẫm, trong hiệu lại có thêm vài tên mặt mày âm trầm, chẳng cần phải nói gì cũng đủ phá hết chuyện làm ăn. Đây là biện pháp thu phí bảo hộ phi bạo lực mà đám lưu manh Đại Nguyên phát minh ra sau nhiều lần bị công an đả kích, nghe nói đây là học vấn có được sau khi kết nối với thế giới, lưu manh XHĐ ở nước ngoài cũng làm thế.
Nhưng hôm nay hẳn không đơn giản là thu phí bảo hộ, bên trong hiệu có bảy tám tên xăm trổ, trời lạnh mà mặc áo cộc tay, mặt mày hung hãn bằm trợn, toàn bộ đầu đinh, toàn bộ ánh mắt gườm gườm, làm người ta không rét mà run. Quản lý là người cũ ở Vân Thành tới, khom lưng giới thiệu vị ngồi bên bàn gỗ hoa lê: “Đây là ông chủ của chúng tôi, Đường lão đại, anh tới thu tiền hay tới phá chuyện làm ăn của chúng tôi, xin trả lời rõ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play