Phòng im ắng tới mức nghe thấy cả tiếng điều hòa chạy ro ro, hình như có luồng hơi lạnh phả vào gáy khiến Phí Sĩ Thanh rùng mình, miệng uống dở rượu phun vào ly, mắt lấm lét nhìn anh em Tương gia mặt sa sầm lại như khoai tây gặp sương, định dẫm chân Giản Phàm, không ngờ chậm một nhịp bị y dẫm trước.
Tương Địch Giai ánh mắt phức tạp, mỗi lần gặp Giản Phàm là cảm thụ khác nhau, lần đầu ở Đệ nhất oa, cảm thấy sự đơn thuần, nhiệt tình, sau đó ở nhà khách phát hiện ra y rất láu lỉnh, còn bây giờ, cô cũng không rõ.
Ngược lại Tương Cửu Đỉnh hai tay đan vào nhau, lưng hơi ngả ra sau, sắc mặt nghiêm trọng.
Thái độ này làm Giản Phàm càng tin tưởng vào phán đoán của mình, xem ra đây đúng là tâm kết của hai người họ, nếu không đã chẳng mời một hiệp cảnh lương tháng 800 như mình tới đây: “Lời đã hết, cám ơn giám đốc Tương, chị Tương đã thịnh tình khoản đãi, tôi ăn xong rồi, cũng nói hết rồi. Anh Phí, chúng ta về trước chứ?”
Phí Sĩ Thanh muốn rời khỏi cái nơi làm người ta lúng túng này mà chẳng được, ừ ừ mấy tiếng, đứng dậy đuổi theo Giản Phàm, đi sau mà vượt lên trước, chạy như ma đuổi khỏi nhà hàng hải sản Cửu Đỉnh.
Mất một lúc lâu, hai anh em Tương gia vẫn còn đứng ngây tại chỗ, cách tường kính nhìn ra ngoài, đến khi thấy hai bóng dáng kia hòa lẫn trong đám đông nhốn nháo bên ngoài, Tương Địch Giai quay sang anh trai, đôi mắt đẹp hơi nhướng lên, giọng mang vài phần chất vấn: “Anh, những điều cậu ấy nói đúng hả?”
“Ừ, đúng là thiên ngoại hữu thiên, thằng nhóc đó ánh mắt chuẩn xác, chỉ là miệng càng đáng ghét.” Tương Cửu Đỉnh có vẻ trầm tư nhiều hơn tức giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play