Thế này Lục Kiên Định bẽ mặt quá rồi, vội vàng lên tiếng trước khi Giản Phàm đi xa hơn: “Được, được, Giản Phàm, đội sẽ giải quyết cho cậu, đừng suốt ngày dùng thủ đoạn nhỏ này được không?”
Giản Phàm tỏ ra oan ức, bắt đầu kể khổ: “Đội trưởng Lục, anh nói thế là sao, có phải tôi muốn nói ra đâu? Bây giờ tôi làm việc ở đội trọng án, vẫn phải về đội một lĩnh lương, cả tiền đi taxi không biết mất bao lần, tôi đã bao giờ than phiền với anh chưa? Đấy là còn chưa kể ...”
“Được rồi, đừng lạc đề nữa, nói chuyện chính đi, chuyện nhỏ này đội trưởng Lục sẽ giải quyết cho cậu.” Ngũ Thần Quảng gõ bàn cắt ngang lời Giản Phàm, Hồ Lệ Quân đứng dựa cửa thì nhịn cười đến khổ, cô biết y trong tích tắc có thể nghĩ bảy tám chục cách đối phó với lãnh đạo, cái đầu của y có vấn đề, đảm bảo lời nói ra không đáng một xu.
Quả nhiên Giản Phàm nghiêm mặt lại: “Báo cáo chi đội trưởng, tin tức tôi tới từ một mật báo ở đường Nam Cung.”
“Tên là gì?”
“Tôi không biết, nhưng biết biệt hiệu là Bạch Mao.”
“Chỉ có biệt hiệu thôi?” Ngũ Thần Quảng có vẻ nghi ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play