Có lẽ không phải chỉ Đường Đại Đầu quên người đó, mà rất nhiều người không nhớ tới, người đó cũng chẳng thèm bận tâm tới họ, đang lo cho cái laptop của mình.
“Biết rồi, biết rồi ... Lát nữa tôi về đội ... Xong việc tôi về, được ... Tôi biết.”
Giản Phàm cúp điện thoại, là Hồ Lệ Quân gọi, ngẩng đầu lên nhìn chàng trai chừng 20 tuổi đang thi thoảng liếc mắt nhìn mình, bộ dạng y cũng thảm chỉ hơn không kém Trương Kiệt và Quách Nguyên, người xước xát vì lao xuống xe, sau đó lại còn xông vào vụ cháy cứu laptop, người ngợm cháy xém nhem nhuốc: “Ê, anh mày đây tuy anh dũng bị thương, nhưng không cần nhìn sùng bái vậy đâu.”
Chàng trai sửa máy bật cười: “Bằng vào cái laptop này của anh là đủ để em sùng bái rồi.”
“Hả, là sao?”
“Anh ơi, giờ thời đại Core2 rồi mà anh còn dùng cái máy Pen3 đi khắp nơi không dũng cảm thì là gì? Cái máy này hết sửa rồi, dù là không vấn đề gì, anh thử vứt ngoài đường xem có ai nhặt không?” Chàng trai sửa máy nhìn cái laptop còn thảm hơn người, là người trong nghề mà hắn còn không biết cái máy này dùng vào việc gì được nữa.
“Thế dữ liệu trong ổ cứng thì sao?” Giản Phàm hoảng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play