Đối với phát súng nắm bắt thời cơ đạt tới đỉnh cao này, Tần Cao Phong lại không vỗ tay khen ngợi mà khẽ mỉm cười gật đầu, đi ra ngoài khép cửa lại. Vừa ra tới ngoài thì thấy mấy người chạy ầm ầm từ bậc thang tới phòng bắn, đưa tay ra chặn, người nhanh nhất là Trương Kiệt phanh lại: “Đội trưởng Tần, tôi phải so tài với cậu ta, bắn súng khiếp như thế, suýt nữa tôi bị lừa.”
Quách Nguyên không phục, Tiêu Thành Cương cũng không phục, Giản Phàm xưa nay bắn phát nào chệch phát đấy, vậy mà trong tích tắc bắn trúng ba bia di động ở ba phương hướng khác nhau, làm bọn họ giật nảy mình, tất nhiên muốn phân cao thấp.
Tiêu Thành Cương luôn mồm nói: “Lừa đảo, lừa đảo, chắc chắn là có trò lừa đảo nào đó, tôi không tin trình độ anh ấy cao siêu như vậy.”
“Tốt nhất là nên tin đi, đừng vào đó làm trò hề, các cậu chưa đủ tư cách thách đấu Giản Phàm. Để cậu ấy chơi một mình, đi thôi.” Tần Cao Phong tay phải kéo Trương Kiệt, tay trái chộp cổ Tiêu Thành Cương đi ra ngoài, nhìn Hồ Lệ Quân đứng ở cửa mà không đi cùng.
“Đội trưởng, cậu ấy nói gì?” Quách Nguyên truy hỏi.
“Chẳng nói gì cả.”
“Vậy cậu ta có về đội trọng án không?” Trương Kiệt không yên tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play