“Không có chứng cứ trực tiếp được đâu.” Lý Uy nói thẳng một câu khiến Giản Phàm thoái chí: “Tôi tìm kiếm mười mấy năm không ra cổ vật bị mất, biến mình thành nhà sưu tầm đồ cổ cũng không ích gì, tôi nghĩ ở mặt này chúng ta không có cơ hội nữa, đồ vật đã ra nước ngoài cả rồi ... Nhưng, tôi có chứng cứ gián tiếp.”
“Là gì?” Giản Phàm tức thì phấn chấn tinh thần.
“Cũng là đổ cổ, bao năm qua anh em họ Tề chưa bao giờ ngừng buôn bán cổ vật, đám Trần Cửu Văn, Tiết Kiến Đình, Trịnh Thành Thắng đã lộ diện chỉ là bọn tiểu tốt mà thôi. Tổ chức bọn chúng rất lớn, chia nhiều mắt xích, các mắt xích không biết nhau, càng không thể từ phá một mắt xích mà mò ra ông chủ lớn ... Men theo Đại Nguyên tới Đại Đồng, Bắc Kinh, hướng nam tới Quảng Châu, vận chuyển sang Hong Kong, có một con đường buôn lậu của chúng, phàm là có cổ vật xuất hiện trong tay đám đào trộm mộ, hoặc là thị trường đều không qua được tai mắt của chúng.”
“Tôi bỏ rất nhiều tiền sưu tầm đồ cổ nên cũng quen biết một số người kinh doanh nghề này, nghe đồn một ít, xác thực một ít ... Cái này cho cậu.” Lý Uy lấy ra chiếc PDA tinh xảo giao Giản Phàm, thứ này thì không cần từ chối nữa, Giản Phàm không xem mà cho vào túi, Lý Uy ngạc nhiên: “Tiểu Phàm, cậu không quan tâm chút nào à?”
“Không phải, thứ này phải xem thong thả, nghiền ngẫm thật kỹ càng, cám ơn chú Lý, xem xong tôi sẽ trả lại.”
“Không cần thiết, giữ mà chơi.” Lý Uy xua tay.
Không khí hài hòa, Giản Phàm lấy can đảm hỏi: “Chú Lý, tôi có vài vấn đề muốn thỉnh giáo, khả năng có chút đường đột, chú không ngại chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play