“Cậu đó, thời gian qua đi đâu?” Tương Địch Giai giọng hòa hoãn hơn, nhưng chưa hoàn toàn tan băng.
Giản Phàm không cần suy nghĩ, mặt nghiêm túc nói luôn: “Nhiệm vụ khẩn cấp.”
“Nói dối, bị đình chỉ kiểm tra còn nhiệm vụ gì nữa?” Tương Địch Giai lập tức vạch trần lời nói dối.
Giản Phàm vỗ trán, còn không biết phải nói chuyện này ra làm sao thì Tằng Nam nhảy vào chỉ mặt: “Thành thật khai báo, mấy ngày qua đi đâu? Lêu lổng chỗ nào? Để chị Tương phải lo lắng đến đi dạy yoga còn sai động tác suýt chấn thương, hai chúng tôi tới cả đại đội một, chi đôi tìm cậu đấy biết không?”
“Hả? Cô xen vào làm gì?” Mà vừa nghĩ tới chuyện này là Giản Phàm cáu tiết, quay sang trút giận lên Tằng Nam: “Cô còn mặt mũi mà nói nữa à? Tôi bị xử phạt đã đành, còn bị cách ly thẩm tra, biết chuyện gì không? Nghi phạm thứ nhất tự sát, nghi phạm thứ hai tự tàn, thiếu chút nữa tôi cũng không ra được luôn. Trước kia đáng lẽ không nên dính vào chuyện này, may mà tôi tôi phúc lớn mạng lớn.”
“Chúng tôi biết, sáng nay đã ra rồi, sao tận bây giờ mới tới, không giận sao được?” Tằng Nam không sợ, tay chống hông đanh đá chất vấn.
A, Giản Phàm phát hiện Tằng Nam nháy mắt với mình, liền hiểu ra đang giúp mình, mặt dày tới nắm tay Tương Địch Giai: “Em cũng muốn tới sớm chứ, nhưng mà mấy ngày mất tích, em phải phải thích cho mẹ em rồi lại giải thích cho cha em, sau đó giải thích cho em gái, còn bị người trong đội giữ không cho đi, muốn tẩy trần, thật đấy. Em vừa thoát thân là đi tìm chị.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play