“Vậy ý cậu là để Tần Cao Phong xui xẻo?” Ngũ Thần Quảng liếc thấy vẻ mặt hớn hở của Lục Kiên Định, mắng khẽ.
“Tôi không có ý đó, nhưng tôi thấy chuyện này trừ người thần kinh như dây thừng thì không ai chịu nổi kích thích. Với lại thằng nhóc Giản Phàm đó gan càng lúc càng lớn, dám gia truyền mệnh lệnh, lại tự ý điều động cảnh sát, chấp pháp vượt địa bàn, tôi sợ mình không kiểm soát nổi, chỉ Tần Cao Phong may ra còn được.” Lục Kiên Định thực sự cầu thị nói, hắn từ Trương Kiệt biết tình tiết cụ thể, càng thêm kinh ngạc, con chim non mấy tháng không gặp mà lông cánh đã mọc tới mức này rồi, một cảnh sát vừa vào nghề mà xúi bẩy được cả đám già đời, Thời Kế Hồng là ai, gần như lưu manh vô lại trong hệ thống, không ai làm gì được cũng nghe theo, đã thế tổ chức chỉ huy hai đầu, phối hợp chặt chẽ như thế, chi đội tổ chức hành động chỉ đến thế là cùng.
“Tần Cao Phong cũng không kiểm soát nổi cậu ta nữa ... Thằng nhóc đó ngày càng khó thuần, kỳ tài như vậy, trói lại không dùng thì quá đáng tiếc, mà thả ra sợ ngựa thoát cương, ài!” Ngũ Thần Quảng thở dài, đưa mắt nhìn quanh một lúc sau mới thấy vóc dáng cao lớn của Tần Cao Phong ngả hẳn người ra sau ghế, chân vắt lên, nhìn có vẻ đang đọc tài liệu, nhưng chắc là chợp mắt ngủ gật rồi. Giờ hai viên đại tướng của mình đều có thái độ tiêu cực, vụ án này e không làm gì được nữa.
Cuộc họp vẫn tiếp tục, không lâu sau tuyên bố kết thúc, nhưng chẳng biết bao giờ tâm kết trong lòng mới có kết thúc, Ngũ Thần Quảng tốn cả năm trời chuẩn bị kế hoạch này giờ chết yểu, lòng càng ảm đạm. Ba năm trước ông ta cũng bồi dưỡng được một người, chính vì vụ án này mà trở giáo thành quân của Lý Uy, không thể chịu được mất thêm người nữa, ông ta già rồi, không đủ thời gian tinh lực ... chỉ có thể đặt niềm tin vào Giản Phàm!
Cùng lúc đó thì tổ chuyên án cũng được giải trừ hạn chế, chi đội náo loạn cả tuần khôi phục yên tĩnh trước kia, nghe kết luận cuối cùng của viện kiểm sát, thành viên tổ chuyên án thở phào, những người không dính phải xử phạt, đợi đốc sát vừa rút đi thì chuyện đầu tiên họ làm là: Về nhà!
Hai bên đường lớn ở khu vực trung tâm hành chính thành phố trồng rất nhiều cây cổ thụ, bất quá lúc này là giữa mùa đông, các tán cây đều đã trụi lá, trời chưa có tuyết, nhưng phủ lớp sương giá trắng, khiến người ta cảm thụ sâu sắc thời tiết lạnh lẽo của mùa đông phương bắc.
Trời đông lạnh lẽo này cũng không làm ảnh hưởng sự tấp nập ở khu vực này, các loại xe mang biển số các vùng ra vào tấp nập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT