Trương Kiệt nghe Giản Phàm nói cười vài tiếng rồi hỏi: “Mà sao tôi không có phản ứng gì nhỉ, hay là công năng tiêu hóa kém, ăn không hấp thụ được.”
“Có đấy, dứt khoát là có.”
“Không thấy gì mà.” Trương Kiệt lắc đầu phủ định.
“Vậy anh có thấy toàn thân khô nóng, miệng khát cổ khô, uống nhiều nước hơn bình thường không? Anh có dám nói đêm qua cùng chị dâu không cái đó, cái đó thêm vài hiệp không?” Giản Phàm học theo khẩu khí của Thời Thế Hồng, một bàn tay làm thành vòng tròn, tay kia chọc ngón trỏ ra vào cười khùng khục.
Trương Kiệt kinh ngạc chỉ mặt Giản Phàm, chưa nói đã cười phá lên, sau đó vỗ vai Giản Phàm liên hồi, có vẻ tâm đắc lắm, khỏi phải đoán, đúng là cái đó cái đó tới ba lần không đùa, vợ cứ gọi là cười tít mắt.
Hai người cười hồi lâu, Trương Kiệt còn tính lần sau lại ăn thịt chó, Giản Phàm mới giải thích là y dùng câu kỷ, lạc ti kỷ, thêm vào thịt chó có công hiệu bổ thận trang dương, ăn vào làm khí huyết dư dật. Thêm vào đó nấu nhừ nát, Thời Kế Hồng ăn nhiều nhất, hỏa lực lớn như thế không chỗ phát tiết, không chảy máu cam mới là lạ.
Đang cười dâm tiện suy đoán xem đêm qua Lão Nguyên về nhà thế nào thì có người gọi Trương Kiệt. Vừa quay đầu nhìn một cái, Trương Kiệt vui vẻ đi nhanh tới, đó là thanh niên tráng kiện tuổi chừng 30, mặt mũi góc cạnh có vài phần hào khí tự tin.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT