Tần Cao Phong xem thư từ chức lại còn biểu dương: “Ừm, viết rất ngay ngắn, rất nghiêm chỉnh, đẹp hơn chữ Tiêu Thành Cương nhiều, xem ra cậu dùng bút tốt hơn dùng súng. Lý do cũng chính đáng đấy, không có nghiệp vụ, trình độ văn hóa thấp, không thích ứng với công tác công an, xem ra cậu cũng tự biết mình. Ồ, tôi lấy làm lạ rồi, chẳng phải cậu tốt nghiệp đại học à? Tiêu Thành Cương chỉ có văn bằng trung cấp, xem ra sinh viên đại học không đáng tin ...”
Giống lời mỉa mai châm chọc không để vào trong lòng, Giản Phàm nghiêm mặt tiếp lời: “Đội trưởng, bất kể anh trào phúng ra sao, tôi đều tiếp nhận, tôi viết ra đều là thực lòng, hiện giờ tôi có thể đứng ở vị trí này là nhờ có anh đứng sau chống lưng, đều là kết quả do anh cố ý an bài. Tôi rất cảm kích cũng rất kính trọng anh, nhưng tôi không muốn làm một con rối không có ý chí, bị người ta thao túng trong tay, con người sống mà không giữ được chính mình, vậy còn có ý nghĩa gì?”
Tần Cao Phong đặt đơn từ chức xuống mặt bàn, trịnh trọng đối diện với Giản Phàm: “Tốt, nói rất hay, bây giờ cậu càng ngày càng giống một nam nhân rồi. Mọi thứ cứ theo quy trình mà làm, tôi thành toàn cho cậu, đại đội ta không có bộ phận nhân sự, cậu phải tới chi đội, cho cậu một ngày, toàn bộ hồ sơ và cảnh phục chuẩn bị sẵn, ngày mai bàn giao, ngày kia cậu có thể về nhà, thế nào, tôi cũng không phụ lòng cậu chứ?”
“Vâng, cám ơn đội trưởng.” Giản Phàm đứng nghiêm kính lễ, cho dù đội trưởng vẻ mặt không thay đổi, nhưng y nghe ra được sự tức giận trong lời nói.
“Không cần kính lễ, từ khi cậu quyết định từ chức thì tôi không còn là cấp trên của cậu nữa.” Tần Cao Phong xua tay: “Đi đi, làm cho tốt những việc cuối cùng, đừng để lúc bàn giao thiếu cái nọ sót cái kia làm lỡ chuyện từ chức.”
Giản Phàm vừa thở phào cũng vừa buồn bã lui ra, hôm nay đã chuẩn bị quyết tâm đối phó với mọi biến cố rồi, cho dù là nổi cơn lôi đình, cho dù là chửi mắng té tát hay là bị đánh một trận cũng chấp nhận. Có điều kết quả lại thuận lợi vô cùng, đội trưởng tuy không vui, nhưng cũng không giữ lại, giống như thực sự bị tổn thương.
Có điều thế thì sao nào, dù vẫn tôn trọng Tần Cao Phong, nhưng Giản Phàm không thấy mình nợ nần gì hắn cả, bởi vì nói cho cùng mọi thứ đều chỉ là giả dối. Không cần biết lý do mọi thứ đều là cố ý sắp đặt có mục đích, còn bao nhiêu chuyện xung quanh mình đều do sắp đặt sẵn, mọi thứ bắt đầu từ rất lâu rồi, từ cái ngày bảo mình dẫn Đường Đại Đầu ra khỏi phòng tạm giam để gặp mặt Lý Uy, không, còn từ trước đó, lúc dạy mình bắn súng ... Không thậm chí còn trước đó, khi mình ở trường huấn luyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play